Giới thiệu sách Vùng Biên Ải
“Mình chết thật hay mình chết giả
Mình chết giả thì mình dậy đi.
…
Lúc này, người và vũ trụ u mờ, lạnh ngắt
Nơi thiên đình ta dẫn mình đi chơi mọi chỗ.
Phơ-rô-pông chợt nhớ tới những câu hát trong bài Khua kê (Bài hát “chỉ đường” thường hát trong đám ma người Hmông xưa) ở các đám ma người Hmông. Cảnh tượng và không khí lạnh lẽo có cái gì đó rất giống một cuộc tang lễ ở bộ tộc này: tử thi bị dựng dậy, trói vào cột nhà, dưới chân là những hạt cơm rơi và con cháu ngồi khóc than trong tiếng khèn, sáo ủ ê, mù mịt. Nhất là lúc này, trời đã tối. Trong cái lô cốt chìm, bóng đêm vừa tụ lại, và ngọn đèn măng sông vừa được mang vào toả một vầng sáng vàng vọt, ma quái; một thứ lửa hấp hối giống như ngọn lửa thiêu huỷ các giấy tờ, tài liệu, mật mã buổi đêm qua ở đồn Pha Kha này.”
— Trích Vùng Biên Ải —
Mời bạn đón đọc.