Giới thiệu sách Trên Đỉnh Đèo Dông Bão
"… Lay bồi hồi nhìn xuống thung lũng. Buổi sáng trên cao nguyên dịu dàng như cô dâu trong ngày cưới. Cái màu tha thiết mà trời đất ban tặng cứ trải đều, nhuộm hồng từ những chiếc lá non tơ đến những mảng đất màu nâu thẫm. Lay đưa tay ôm ngực, trong làn áo mỏng, con tim anh đang như ngựa lồng. Kia rồi, anh đang đứng trước một Suối Hoa khiêm nhường, một Suối Hoa trong vòng tay của núi non trùng điệp. Kia rồi, con đường Lay vắt vẻo trên lưng trâu, con trâu theo con đường quen thong thả đưa anh ra rừng, ra nương, ra ruộng, rồi lại từ nương, từ ruộng về nhà. Kia rồi, con đường vào chợ, mà mỗi lần đến phiên là bọn Lay lại háo hức đón dòng người tấp nập đổ về. Kia rồi, con đường dẫn bọn Lay đến với nhau chơi đu quay, đánh quay, đánh én… Tim Lay nhói lên, hình ảnh đám trẻ trong đó có Lay chơi trận giả hò nhau bắn bùm bum. Rồi cột lửa bốc lên từ cây rơm. Rồi cả hai nhà lồng lên, bố Lay phải đẩy Lay vào rừng. Sẩu ơi, mình đâu có chủ ý, Sẩu hãy tha tội cho mình. Lửa tắt ngấm chớ thổi, sai lầm không nên nuôi dưỡng trong sai lầm. Sai lầm triền miên đã đưa đường, chỉ lối, dẫn hai nhà đến bờ vực thẳm, cả hai đều không hiểu rằng: Sự thù hận chỉ đưa đến kết quả bi thảm, muốn giải thoát chỉ còn cách chôn vùi cái ý nghĩ trả thù vào mười hai tầng đất và nhằm về hướng mặt trời mọc mà bay lên. Sẩu ơi, mình về chuyến này để mong hai nhà chôn thù hận xuống đất, thả mơ ước lên trời. Mình về để cùng Suối Hoa làm con một nhà, cây một rừng, cậu hãy phù hộ cho mình Sẩu nhé!……..
Mời bạn đón đọc.