Giới thiệu sách Thơ – Lẽ Giản Đơn*
Thơ – Lẽ Giản Đơn (Nguyễn Thế Hoàng Linh)
“Anh đi trong động nước rơi
Bỗng dưng thảng thốt ngàn đời thiếu em
Nhìn bao hốc đá mà thèm
Làm người tiển sử để xem có buồn?
Anh đi lạc lại cội nguồn
Thấy lòng chợt muốn ở luôn rổi tàn
Câu thơ lộn cổ thời gian
Anh không còn muốn naì van em về.
Anh đi hoang lạnh bốn bề.
Hình như chỉ có một nghề là đi
Cho quen đơn độc lầm lì
Không còn sửng sốt mỗi khi lạc mình
Anh đi như kẻ tàn hình
Vắng anh đời có yên bình hơn không?
…”
(Hang Sửng Sốt).
“Nếu tôi là băng giá
Tràn trụa thế gian này
Người ta có vì lạnh
Mà xích gần đôi tay?
Nếu tôi là cay đắng
Cho đau đớn con người
Người ta có khao khát
Nâng niu những môi cười?
Nếu tôi là tội ác
Băng hoại những linh hồn
Người ta có hoảng hốt
Mà chữa lành vết khôn?
…”(Nếu).
“Có cần phải đấu súng
Giữa thiện và ác không
Một khi cái ác khóc
Nếu được tặng hoa hồng
Có cần phải cắt tiết
Những kẻ còn máu không
Một khi máu biết sưởi
Những tâm hồn mùa đông
Có cần phải tranh đấu
Cho cuộc sống này không
Bạn ạ, cần, cần lắm
Một khi bạn nói KHÔNG
(Súng Và Hoa).
Nội Dung: Gồm 54 bài thơ hay của tác giả Nguyễn Thế Hoàng Linh:
– Nó nói
– Súng và hoa
– Lưu và xoá
– Không đề đất
– Nếu…
– Viết về không viết
– Viết về Việt Nam
– Xanh
– Ngửi
– Tặng em
– Hang sửng sốt
– Chuộc
– Đau thì đau
– Sống
– Trong đục
– Mầm sống
– Chìm
– Lẽ giản đơn
– Quyệt xe
– Áo đỏ em đi
– Hình như
-Tôi ăn một phở một bún rêu
– Ba chấm
– Mưa lá lá mưa
– Tôi tầm thường
– Gửi tới các ngài
– Gửi em một quả ném biên
– Trong công viên
– Viết tiếp một chuyện ảo.
-…
Mời bạn đón đọc.