Giới thiệu sách Sông Máu
Thạch luôn cảm thấy mình nợ độc giả một tập truyện ngắn về đề tài đồng tính.
Ban đầu, Thạch được biết đến, nhờ những truyện ngắn viết về đề tài gái điếm post trên mạng, từ đó, mới có nhà xuất bản tìm tới hợp tác ra sách. Nhưng rồi, cơ duyên lại đưa đẩy để cuốn sách đầu tiên xuất bản là về đồng tính, tên Đời Callboy. Thạch cũng viết nhiều truyện ngắn về đồng tính, nhưng đa phần đăng rải rác trên các trang khác nhau, chưa có lần nào gom chung để ra sách… Đến nay, thì Sông Máu là tập hợp những truyện ngắn về đề tài này của Thạch đã ra mắt.
Sông Máu, có bốn truyện từng xuất hiện trong Đời Callboy, là “Hoài Giang”, “Mạnh Bà canh”, “Lô cốt” và “Cánh quạt trần vẫn quay”. Xuất phát điểm của cả bốn đều là truyện ngắn, nhưng theo yêu cầu của bên xuất bản, Thạch đưa nó vào truyện dài để dẫn dắt câu chuyện dễ dàng hơn. Đến nay Thạch luôn cảm thấy mình nợ độc giả một tập truyện ngắn về đề tài đồng tính.
Có người hỏi, “Viết hoài về đồng tính như vậy, không chán sao, không sợ nhàm sao?” Câu trả lời là, “Không”. Văn chương không có sự ràng buộc, sáng tác không có khuôn khổ, chỉ khi bạn viết về những thứ bạn yêu thích, bạn quan tâm thì bạn mới có thể viết nó thật tốt. Thạch, đơn giản chỉ là đang viết về đề tài mình thích và quan tâm, thấu hiểu. Những thứ còn lại như dị nghị, khen chê, Thạch xin phép không quan tâm.
Sông Máu cũng là cuốn sách kỷ niệm hai năm làm tác giả của Thạch. Hai năm không dài, nhưng tình cảm Thạch nhận được từ độc giả thì rất nhiều. Cảm ơn các bạn, dù là có đủ sách của Thạch hay chỉ có một cuốn duy nhất. Hi vọng, chúng ta vẫn luôn tồn tại trong đời nhau, ít nhất là ở mối quan hệ “độc giả – tác giả.”
Thạch cảm ơn và rất yêu thương bạn!
(Nguyễn Ngọc Thạch)
***
Trích đoạn:
Đêm, vòng vọng ngoài đồng tiếng ễnh ương ì oạp, não lòng.
Bên trong căn chòi gác sông vách đất mái lá úa nắng, Chơn khẽ trở người, vòng tay ôm ngang khuôn bụng đàn ông vuông vắn đang nằm cạnh, nghe da thịt hôi hổi, xua luôn cái lạnh đang len lén vào chơi.
– Còn được tối nay, mai người ta có vợ, đâu cần tui lo cho miếng ăn, miếng mặc nữa heng. – Giọng Chơn trơn lè, trôi luôn vô đêm.
Tùng thở dài thườn thượt.
– Thì cũng còn được đêm nay… mà mấy người nói vậy, sao tui đi lấy vợ cho đành.
– Một cái cho đành, chứ mười cái cho đành thì mấy người cũng đi. Thôi, ngủ đi, đặng mai còn làm chú rể…
Chơn quay người, ngó ra trời đêm nhấp nhô đằng sau cửa sổ, đêm thăm thẳm, dài như nỗi niềm hoang hoải của kẻ trong này ngóng đêm.
Đêm, phải chi kéo cho dài ra được.
Mời bạn đón đọc.