Giới thiệu sách Quận Chúa Tân Nguyệt
" Bấy giờ là vào thời Thuận Trị, triều Mãn Thanh. Đối với quận chúa Tân Nguyệt mà nói những tháng ngày của "Chiến dịch Kinh Châu" là những dấu ấn hãi hùng. Nó giống như một lưỡi dao sắc đã cắt cuộc đời nàng ra làm đôi.
Mười bảy năm trước, những tháng năm ngập đầy hạnh phúc, vui vẻ, cuộc sống vàng son, được cưng chiều bỗng chốc thành bóng mây. Chỉ trong vòng một ngày mọi thứ đã đổi khác. Tân Nguyệt đột ngột mất cha, mất mẹ, cô, dì, hai ông anh ruột và cả gia viên ấm cúng. Hạnh phúc như chiếc bóng vỡ tan, chẳng còn gì cả. Không có gì tồn tại cả. Trước mắt còn chăng là nỗi đau khôn cùng, và một tương lai mù mịt.
Nhưng phút giây ly biệt vẫn còn đó, hình ảnh rành rành không phai.
Hôm ấy thành Kinh Châu mịt mù khói lửa. Cảnh hỗn loạn chưa từng thấy. Dân chúng chạy tứ tán khắp nơi, tìm đường thoát thân. Trong thành nhập đầy tiếng khóc, tiếng kêu réo thảm thiết. Trong khi đó pháo ở ngoài cứ dập vào. Đại quân của bọn phiến loạn Ngô Thế Vương đã tấn công sát đến chân thành. Thụy Thân Vương với áo bào đẫm ướt máu, vội vã đi vào đại sảnh của Vương phủ, đẩy đứa con trai mới tròn tám tuổi là Khắc Thiện vào lòng của chị nó là Tân Nguyệt, gấp rút nói:
– Tân Nguyệt, cha và các anh sẽ ở lại đây chiến đấu đến phút cuối cùng! Gia đình ta chỉ còn lại giọt máu duy nhất để nối dõi tông đường là Khắc Thiện. Giờ ta giao trọng trách nặng nề này lại cho con. Con phải cố gắng bảo vệ lấy nó. Hai chị em con phải cải trang thành dân thường chạy nạn hòa lẫn vào đám đông và tìm cách thoát khỏi thành ngay!…"
Tân Nguyệt lắc đầu:
– Không! Con muốn được ở bên cạnh cha mẹ! Có sống cùng sồng và chết cùng chết!
– Không được như thế! Phúc Tấn, mẹ của Tân Nguyệt nắm lấy hai vai con kiên quyết – vì chuyện hương khói cho vương phủ sau này, con phải sống! Phải can đảm lên và con phải biết trong phút giây này muốn chết là dễ còn muốn sống mới khó con ạ!
Tân Nguyệt gào lên:
– Mẹ! Nếu mẹ muốn con đi, thì ba mẹ phải cùng đi với con.
– Con biết chuyện đó đâu phải dễ? Bà Phúc Tấn đau khổ, nhưng cương quyết nói – Mẹ đã thề là sống chết bao giờ cũng ở bên cha con! Bây giờ không thể chần chờ nữa, các con phải lên đường nhanh lên!…"
Mời bạn đón đọc.