Giới thiệu sách Ngôi Mộ Đóng Cọc Gỗ – Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm
Trí tưởng tượng là nguồn cảm hứng vô tận cho cuộc sống con người.
Nếu như không có trí tưởng tượng, thì ngày nay nhân loại đã không có những sản phẩm văn hoá độc đáo…
Truyện ma quỉ, thần linh, tiên bụt cũng xuất phát từ trí tưởng tượng kỳ diệu ấy. Nó thể hiện khát vọng của con người trước cuộc sống, trước cuộc đấu tranh với thiên nhiên khắc nghiệt để tồn tại…
Trước khi có chữ viết, đã có rất nhiều câu chuyện truyền kỳ, ma quái xuất hiện, được lưu truyền từ đời này qua đời khác. Sau này, sử sách đã ghi chép lại, trở thành những áng văn bất tuyệt.
Thế giới con người có điều thiện, điều ác, thì thế giới tâm linh cũng vậy. Có thần, có tiên, có bụt, thì cũng phải có ma, có quỉ, và nhiều thế lực đối trọng khác. Nó góp phần làm cho đời sống con người thêm phong phú.
Thường thường, theo truyện truyền kỳ, ma quái, người thiện chết đi hoá thành tiên, thần, còn kẻ ác chết đi hoá thành ma quỉ. Nhưng đó chỉ là cái nhìn phiến diện. Có rất nhiều người chết oan do bị các thế lực phong kiến áp bức, giết hại, hoá thành ma để báo oán, hoặc ma quỉ hiện ra trong tâm thức của con người để răn dạy con người, phải tránh xa cái xấu, cái ác nếu không sẽ bị quả báo.
Các truyện ma của tác giả Thạch Bất Hoại cũng không ngoài mục đích tôn thờ vẻ đẹp thánh thiện của con người, đấu tranh với cái ác, cái bằng hoại của tâm hồn con nguời. Ma trong truyện Thạch Bất Hoại thấm đẫm chất nhân văn, tác giả mượn truyện ma để nói chuyện người. Đó là chủ đích của Thạch Bất Hoại. Như lời nói:
Ma quỉ ở đâu ra
Ma quỉ tự lòng ta…
Vì vậy, khi lòng trong, hồn sáng, thì dù có là ma, là quỉ, vẫn có nét đẹp đáng yêu của cuộc sống. Đọc truyện của Thạch Bất Hoại, các bạn sẽ thấy rõ điều ấy.
“… Ông Hạo bước đến. Ông lấy tay, toan rút chiếc cọc gỗ ra, nhưng nhìn ánh mắt người đàn ông có vẻ gian ác, loé tia hung dữ, ông chợt rút tay lại. Người đàn ông ngạc nhiên:
– Ông Hạo, tại sao vậy? Tại sao lại không rút chiếc cọc ra…
Ông Hạo lắc đầu:
– Tôi chưa biết rõ nguyên nhân vì sao ông bị đóng cọc, làm sao dám rút ra. Hẳn phải có lý do gì đó, chứ không ai lại đóng cọc nhọn xuyên qua bụng ông cả… Tôi phải tìm hiểu nguyên nhân đã…
Người đàn ông tức giận:
– Ông quả là độc ác mà. Thấy người đau đớn, không chịu gỡ, ông là con người nhẫn tâm…
Ông Hạo cười nhạt:
– Qua cách nói chuyện của ông, tôi đã hiểu phần nào. Thôi tôi về…
Nói rồi, ông bước đi như chạy. Gã đàn ông chửi rủa ầm ĩ… Ông Hạo đi đã xa, mà tiếng chửi rủa vẫn vọng theo. Người ông Hạo run bần bật… về đến nhà, ông quẳng giỏ cá rô xuống đất, thở dốc… và lẩm bẩm:
– Đêm nay thật kỳ lạ, khi không lại gặp chuyện ma quái. Mà lạ thật, ngôi mộ ấy chôn cất ai nhỉ? Nó nằm giữa đồng vắng. Thế mà gã đàn ông lại ngồi trên đó, cọc bị đóng xuyên qua bụng… Nếu như không nhìn thấy mắt hắn, có lẽ mình đã nhổ chiếc cọc ra cho hắn. Mà sao hắn không đuổi theo mình nhỉ? À phải rồi, hắn đã bị đóng cọc. Mình mà nhổ chiếc cọc ra, biết đâu hắn lấy chiếc cọc đó đâm mình thì chết.
Ông thấy rùng mình…”(Trích đoạn Ngôi mộ bị đóng cọc gỗ).
Mục lục:
Ngôi một bị đóng cọc gỗ
Tiếng bò kêu trong đêm
Bí mật hồ nuôi cá sấu
Tiếng gọi dưới chân cầu treo
Hồn ma trong tiệc cưới
Hồn ma đòi mạng
Dòng chữ máu trên trang giấy trắng
Người vợ hoá heo
Bóng người trong cống bỏ hoang
Người đội khăn màu trắng.
Mời bạn đón đọc.