Giới thiệu sách Ma Đao Sát Tinh (Trọn Bộ 10 Tập)
“… Ai thế?
Người đàn ông mặt xanh liền cười sâu hiểm nói:
– Chính là tiên tổ của ngươi đây! Nếu không mau ra mở cửa đón tiếp các cụ vào nhà thì ta sẽ đánh cho một chưởng giết chết ngươi đó.
Tức thì, hai cánh cửa to liền hối hả mở toang rồi từ trong đó một võ sư lùn thất nhanh nhện lách mính bước ra, trợn mắt giận dữ định to tiếng quát hỏi. Nhưng vừa trông thấy năm người lạ mặt không khỏi sửng sốt, nhanh nhẹn đè nén những lời thô lỗ sắp thốt ra khỏi cửa miệng trở xuống, hạ giọng nói:
– Năm vị đến đây tìm ai?
– Tìm ai?
Người đàn ông mặt xanh cười nhạt rồi nói tiếp:
– Ngươi hỏi làm chi nữa? Các ngươi hãy mau vào kêu Đào Như Hải ra đây nghênh đón chúng ta!
Người võ sư ấy cố nén sự bực tức trong lòng nói:
– Năm vị là cao nhân phương nào, tất có tính danh, hãy nói cho biết hầu tôi vào trong bẩm lại?
Người đàn ông mặt xanh trợn mắt quát rằng:
– Đào Như Hải ra đây sẽ biết, ngươi còn đứng đó lải nhãi mãi bộ muốn chết hay sao?
Lửa giận trong người võ sư ấy đã cháy bừng bừng, không còn làm sao đè nén được nữa nên liền quát to một tiếng rồi vung hai chưởng xô mạnh ra. Người đàn ông mặt xanh thấy thế liền cất tiếng cười nhạt, rồi lách mình qua phía trái, trong khi tay mặt giương thẳng năm ngón tay ra, chụp lấy cổ tay phía mặt của người võ sư và siết mạnh lại. Tức thì người võ sư ấy cảm thấy tê dại khắp người. Y kinh hoàng kêu lên thành tiếng, trong khi cả người y bị đối phương vung bổng lên lưng chừng trời rồi bắt đầu rơi thẳng trở xuống giữa con đường trải đá.
Sau một tiếng “phịch” thật to, người võ sư ấy nằm yên chết tốt trên mặt đất, trán và mũi đều trào máu tươi.
Liền đó có bốn người từ sau cánh cửa đã nhanh nhẹn lao ra, đấy là Từ Long Tướng, người thanh niên họ Lư và hai võ sư khác ở trong phủ. Từ Long Tướng thấy thế liền nhướng cao đôi mày, mặt đầy sát khí cười nhạt nói:
– Tôn giá đến đây gây sự, quả thật ngông cuồng, không biết kiêng dè chi cả, nếu cậu đây không dạy cho ngươi một bài học thì ngươi nào biết trên đời này có lắm người tài.
Câu nói chưa dứt thì người đàn ông mặt xanh liền cất tiếng cười ngất.
Tiếng cười của y như tiếng chim cú kêu giữa đêm khuya, chướng tai vô cùng.
Từ Long Tướng bèn giận dữ hừ qua giọng mũi rồi vung lẹ chưởng mặt ra, nhằm đánh xéo vào vai người đàn ông mặt xanh. Trong khi thế chưởng chưa tới thì kình phong đã cuốn tời ào ào rồi. Người đàn ông mặt xanh vẫn không hề để Từ Long Tướng vào mắt, y khẽ tránh người qua rồi giương năm ngón tay dùng thế Liên vân bổ nguyệt chụp thẳng vào cánh tay của đối phương. Nào ngờ cánh tay của Từ Long Tướng đã nhanh nhẹn hạ thấp xuống rồi lại đổi thành ba thế võ, nhắm ngay ba huyệt đạo Khí hải, Phục kết, Đái mạch của đối phương, công thẳng tới như một luồng điện chớp. Người đàn ông mặt xanh không khỏi kinh hãi vì dường như y không ngờ võ công của Từ Long Tướng lại cao đến mức ấy. Bởi thế y nhanh nhẹn lùi xuống khỏi bậc thềm, rồi thừa lúc thế võ của Từ Long Tướng đã đánh hụt vào khoảng không, nhanh nhẹn tràn tới vung ngón tay chập chờn nơi nơi, rít gió vèo vèo, kình phong lạnh buốt chụp xuống khắp những huyệt mạch quan trọng trên thân thể của Từ Long Tướng.
Từ Long Tướng đánh hụt một chưởng nên đã tiên đoán người đàn ông mặt xanh thừa cơ phản công trở lại nên nhanh nhẹn lách mình qua phía mặt rồi lại vung chưởng đánh trở ra với một thế võ hết sức mạnh mẽ và nhanh chóng. Thế võ ấy của Từ Long Tướng đã nhanh hơn thế võ của người đàn ông mặt xanh nửa cánh tay.
Thế là hai người đánh nhau quyết liệt, nhất thời không thể phân rõ thắng bại. Đôi bên nhảy lên rơi xuống như tung bay lần lần đã từ bên cạnh cổng dời dần ra giữa đường, kình phong cuồn cát bụi tung bay mù mịt.
Bốn người đồng hành với người đàn ông mặt xanh có ý muốn nhảy vào vòng chiến để tiếp tay với đồng bạn nhưng vì trông thấy người thiếu niên họ Lư và ba võ sư trong Đào phủ đưa mắt ngó họ đăm đăm nên sợ số người này nhảy vào can thiệtp nên họ vẫn do dự đứng yên…”
Mời bạn đón đọc.