"Lũ trẻ đường tàu" là cuốn sách có nội dung xoay quanh cuộc sống của một gia đình có ba đứa trẻ: Bobbie, Peter và Phyllis. Chúng đang hạnh phúc cùng bố mẹ và có mọi thứ mình muốn trong ngôi biệt thự xinh xắn ở London.
Bỗng một ngày cha bí ẩn đi khỏi nhà cùng hai người lạ và mãi không trở về. Mẹ không chịu cho chúng biết sự thật mà lẳng lặng đưa ba chị em tới sống ở một vùng quê hẻo lánh, lặng lẽ như thể một vùng đất đang ngủ quên. Nhưng lũ trẻ vốn lạc quan và ham khám phá đã không để cuộc sống của mình rơi vào im lặng, chúng luôn tìm ra những điều kỳ thú, mới lạ xung quanh. Và đặc biệt hấp dẫn chúng là đường tàu cùng những chuyến tàu ngày ngày xuôi ngược.
Chúng dần trở nên thân thiết với những người làm ở nhà ga và chính họ đã truyền cho chúng tình yêu đối với đường tàu, đặc biệt là chú trực cổng Perks, người đã kể cho chúng nghe vô số điều thú vị về những đoàn tàu.
Đi suốt tác phẩm, người đọc bị cuốn vào những "phi vụ" liều lĩnh quá tầm lũ trẻ. Chúng đưa người tù nhân Nga khốn khổ trốn chạy sang Anh về nhà chăm sóc, trong khi bao người lớn còn đang giữ thái độ cảnh giác với ông, rồi cuối cùng chúng giúp ông tìm lại được gia đình. Chúng lao vào đám cháy để cứu con ông sà lan mặc dù ông ta vừa la mắng nạt nộ chúng làm chúng rất ghét ông ta. Chúng còn bất chấp nguy hiểm chạy vào đường hầm có tàu chạy qua để cứu cậu thiếu niên bị gãy chân mắc kẹt trong đó…
Đôi khi những việc chúng làm không mạo hiểm liều lĩnh, đó chỉ là những điều nhỏ nhặt nhưng lại khiến người khác vô cùng cảm động. Ấy là khi chúng âm thầm đi quyên góp quà để tổ chức sinh nhật cho chú Perks, vì đã từ lâu chú phải lo cho gia đình nên không còn biết tới sinh nhật là gì nữa. Chúng tặng hoa cho vợ ông đưa thư khi nghe tin bà ấy bị ốm, tặng quà cho bà cụ ở bưu điện nhân dịp sinh nhật mặc dù bà vừa từ chối tặng quà sinh nhật cho chú Perks, để rồi làm bà cụ vô cùng cảm động đem bao nhiêu thứ nhờ chúng chuyển tới cho gia đình Perks…
Đó là những tình tiết truyện dung dị mà thấm thía về lòng nhân ái. Có thể những người lớn vì phải lăn lộn với cuộc sống mà quên không quan tâm tới những người xung quanh mình. Nhưng ở ba đứa trẻ, lòng nhân ái như thứ bản năng nguyên sơ chưa bị những lo toan trong cuộc mưu sinh hủy hoại.
Trong khi mẹ bận viết truyện để trang trải cuộc sống, bọn trẻ mải mê với đường tàu và lao vào những cuộc phiêu lưu liều lĩnh khiến mẹ tưởng chúng quên cha rồi. Nhưng mẹ không biết ngày ngày chúng vẫn ra đứng trên hàng rào vẫy tàu Rồng xanh để nhờ Rồng xanh mang tình yêu tới cha, chỉ là chúng không dám nhắc tới cha trước mặt mẹ vì sợ mẹ buồn, còn trong lòng chúng luôn âm thầm tự hỏi: sao cha mãi chưa trở về?
Câu chuyện về ba đứa trẻ nghèo sống bên đường tàu đã cuốn độc giả vào một thế giới tinh nghịch, trong trẻo mà cảm động tha thiết, một xâu chuỗi khéo léo những tình tiết tưởng như rời xa nhau nhưng hóa ra lại đồng quy ở kết thúc đầy bất ngờ. E. Nesbit kể câu chuyện bằng giọng điệu vui tươi hóm hỉnh, song ẩn sau đó là sự đồng cảm với nỗi niềm nhân vật và sự am tường tâm lý trẻ thơ, nhờ đó tạo nên sức lay động và ám ảnh lòng người. "Ôi! Cha của con, cha của con!" – tiếng Bobbie thống thiết gọi cha sau bao ngày mong ngóng cha trở về được xem là dòng văn xúc động nhất trong văn học thiếu nhi Anh bởi nó chạm tới cả những miền u khuất trong tâm hồn bao thế hệ độc giả.
Hơn một thế kỷ ra mắt các bạn nhỏ, Lũ trẻ đường tàu vẫn là một tác phẩm thiếu nhi kinh điển được hết thế hệ độc giả nhí này tới thế hệ độc giả nhí khác say mê. Tác phẩm được ra mắt lần đầu vào năm 1906, nhưng từ đó đến nay vẫn liên tục được tái bản và 6 lần được chuyển thể thành phim.
Bạch Tiên
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn