Giới thiệu sách Khu Rừng Của Những Người Lùn
Nadia, Alexander cùng bà nội đến châu Phi để tận hưởng chuyến du lịch trên lưng voi. Kenia đẹp đẽ và gợi cảm, ngập tràn hương vị, màu sắc và âm thanh…nhưng thiên đường này cũng ẩn chứa cả bóng tối. Một thầy bói chợ quê đã phán: một thử thách nghiệt ngã đang chờ họ – họ sẽ phải đương đầu với con yêu tinh ba đầu. Liệu họ có thắng?
Isabel Allende (sinh năm 1942) là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất trong nền văn học Mỹ Latinh hiện đại.
“…. Bà ta nhắm mắt lại, bắt đầu lắc lư thân mình từ trước ra sau rồi từ sau ra trước, trong khi mồ hôi chảy đầm đìa trên mặt và cổ. Nóng bức không thể chịu được. Đôi bạn trẻ vẫn ngửi thấy mùi nồng nặc của khu chợ: mùi trái cây thối, máu, xăng dầu. Ma Bangesé tuôn ra những tiếng trầm trầm như từ dưới bụng lên, một thứ tiếng than thở dài và khàn đục cứ như từ dưới lòng đất chui lên. Say và toát đầm mồ hôi, Nadia và Alexander sợ mất hết sức lực. Bầu không khí trong chiếc lều nhỏ bé đầy khói thuốc đã trở nên hết sức ngột ngạt. Mỗi lúc thêm ngẩn ngơ, hai bạn trẻ cố thoát ra, nhưng không thể cử động được chân tay. Toàn thân họ như rung lên theo tiếng trống, tiếng chó tru, miệng đắng ngắt và hai mắt thấp chập chờn hình ảnh người đàn bà to lớn đang biến thành hư vô, như một chiếc bong bóng bỗng bị xì hơi, và thay vào đó là một con chim huyền ảo với bộ lông vàng, xanh sặc sỡ và mào màu ngọc lam, một con chim của thiên đường đang xoè đôi cánh rực rỡ màu cầu vòng ra ôm lấy họ và cùng bay lên.
Hai người bạn bị tung lên không trung. Họ có thể nhìn thấy mình như hai mẩu mực đen mắt hút trong chiếc kính vạn hoa muôn màu sặc sở xoay chuyển với tốc độ chóng mặt. Họ biến thành những tia trong ánh pháo sáng, thân thể tan thành muôn tia lửa, mất cả ý niệm sống, ý niệm về thời gian, về nỗi sợ hãi. Sau đó những tia lửa hợp lại trong lốc xoáy điện và lại thấy mình như hai chấm nhỏ nhoi bay trong ống kính vạn hoa kỳ diệu. Lúc này hai bạn như hai nhà du hành vũ trụ tay trong tay đang bay trong bầu trời. Họ không còn cảm thấy được sự tồn tại của thân thể mình, nhưng vẫn có một ý niệm mơ hồ về cử động và vẫn được nối chặt với nhau. Họ giữ chặt lấy mối tiếp xúc này, bởi vì đó là biểu hiện duy nhất chứng tỏ mình vẫn là con người, khi còn nắm chặt tay nhau, thì họ vẫn chưa hoàn toàn lạc hẳn.
Xanh, họ đang chìm trong một màu xanh ngắt. Họ bắt đầu lao xuống như những mũi tên và khi cuộc va chạm với mặt đất gần như không thể tránh khỏi thì sắc màu bỗng trở nên lộn xộn và thay vì nổ tung dưới đất thì họ lại bay nhẹ nhàng như những chiếc lông chim từ từ rơi xuống phía dưới, chìm lẫn trong một thảm thực vật hết sức vô lý, một thảm cây cối toàn làm bằng bông thuộc hành tinh khác nóng và ẩm ướt. Họ biến thành những con sứa trong suốt, hoà vào trong lớp hơi nước của nơi ấy. Trong dạng keo trắng, không có bộ xương làm nên hình hài, không có sức lực để tự vệ, cũng chẳng có tiếng nói để gọi nhau, họ phải chứng kiến những hình ảnh bạo lực lần lượt lướt nhanh qua trước mắt, những ảo ảnh về chết chóc, máu chảy, chiến tranh và những cánh rừng bị tàn phá. Trước mắt họ, một đoàn bóng ma bị xiềng xích lê gót đi giữa những bộ xương thú vật lớn. Họ thấy những sọt chứa đầy bàn tay người, thấy trẻ em và những phụ nữ bị nhốt trong chuồng.
Bỗng hai bạn trẻ trở lại chính mình, trong thân hình thường ngày, và trước mắt họ xuất hiện rõ ràng cơn ác mộng khủng khiếp, một con yêu tinh hung hãn có ba đầu, một tên khổng lồ da cá sấu, Ba đầu khác nhau: một đầu có bốn sừng và lông bờm dựng ngược của sư tử, đầu thứ hai không có lông, không có mắt và phun lữa đằng mũi, đầu thứ ba là một hộp sọ của loài báo với những răng nanh nhuốm máu và đôi tròng mắt rực lửa của loài quỷ dữ….”
Mục lục:
Thầy bói ở chợ quê
Khu trại nuôi voi phục vụ du lịch
Nhà truyền đạo
Bị mất liên lạc trong rừng già
Khu rừng bị ma ám
Những người lùn
Tù nhân của Kasongo
Chiếc bùa thiêng
Những người thợ săn
Làng của tổ tiên
Gặp gỡ những hồn ma
Vương quốc kinh hoàng
David và Goliat
Đêm cuối cùng
Con yêu tinh ba đầu
Hai năm sau
Mời bạn đón đọc.