Giới thiệu sách Huyết Kiếm Lưu Ngân (Trọn Bộ 6 Tập)
Đàn trường kiệp nhi ca hê, cường lương táng dởm!
Huy huyết kiếm nhi vũ hề, tiêu biểu đoạt hồn!
Dĩ sát chỉ sát, chính nghĩa thân
Dĩ lực phục lực, võ đạo dương.”
Tạm dịch:
Vừa vung trường kiếm vừa ngâm ca, bọn quật cường, hùng hổ nghe thấy phải táng đởm!
Vũ lộng thanh huyết kiếm, đoạt hồn cướp mạng bạc ác nhân!
Giết để ngăn cản sự chém giết, hiển dương chính nghĩa.
Dùng sức mạnh để chế phục bạo lực, quang đại võ đạo.
Đây là bài đàn Kiệp ca của Huyết Kiếm Lệnh chủ nhất đại cự phách giang hồ, bài ca của người xuất hiện đến đâu thì ở đó dứt hẳn bọn tà ma hiểm ác, nhưng gần ba mươi năm nay tiếng ngâm ca này không thấy xuất hiện, tại sao vậy? Không một ai biết được, sự kiện này trở thành một nghi vấn mê ly ở chốn giang hồ.
Từ lúc Huyết Kiếm Lệnh chủ xuất hiện cho đến ngày mất tích chỉ vỏn vẹn hai năm trời, nhưng với thời gian ngắn ngủi hai năm này đã gây một ấn tượng sâu sắc trong lòng người võ lâm, y được xem như là một nhân vật thần bí và khủng bố, xuất thủ ra chiêu cay độc, không ai biết được võ công của y cao cỡ nào bởi vì trong khoảng thời gian hai năm y làm chấn động võ lâm, chưa bao giờ đúng một đối thủ có thể tiếp được chiêu thứ ba của y, và những đối thủ đã động thủ với y không có một người nào sống sót.
“… Văn Thiên Hào cả kinh, đại sư bá đã nói đào tạo mình có một công lực chẳng thua kém gì Âu Dương công tử, thế mà bây giờ chỉ một tên ăn mày vô danh này cũng chưa thắng nổi, thì còn nói làm gì ác đấu với Âu Dương công tử nữa, nhưng chính vì thế mà đã khơi dậy tính kiêu căng lạnh lùng của hắn, trong tâm liền nhớ ra chiêu Thiên Thần Bác Quỉ, một trong ba cú sát thủ cuả đại sư bá đã truyền dạy. Chiêu Thiên Thần Bác Quỉ này so với cú sát thủ Đoạt Phách Chu Tâm cuả Phương bá phụ đã dạy mãnh liệt kinh người gấp mấy lần.
Gã ăn mày trung niên nói giọng lạnh lùng:
– Ánh mắt của ngươi lộ ra sát khí, chắc phải thi triển tuyệt chiêu gì đây?
Văn Thiên Hoà rùng mình, cặp mắt của gã mày này sắc bén thật, y có thể phán đoán được tâm ý của người ta qua nhãn thần của đối phương, rốt cuộc y là nhân vật thế nào vậy? Mình so tài với y chỉ nhằm mục đích biết được hành tung của Âu Dương công tử, muốn một chiêu Thiên Thần Bác Quỉ này cướp mất mạng sống của y, há chẳng ân hận suốt đời sao, như thế truyền khắp giang hồ cũng chẳng ăn thua gì cả.
Hắn nghĩ như thế bèn nói:
– Thôi miễn vậy!
– Tại sao, ngươi sợ thua rồi chăng?
– Ta và ngươi không thù không oán, muôn một tại hạ thất thủ…
– Ha ha ha không sao cả, cứ thẳng tay thi triển sát thủ được rồi, nếu ăn mày này thua trận chỉ trách mình công phu quá tệ thôi, không liên can gì đến các hạ cả.
– Tại hạ chẳng cần tìm kiếm Âu Dương công tử nữa, vì y sẽ tự động tìm tới bây giờ, thôi bỏ qua vậy, các hạ cứ tự nhiên đi!
– Ngươi tự biết ba chiêu không thể đánh bại kẻ ăn mày này chứ gì, tìm cớ rút lui chăng?
Văn Thiên Hào bị y chọc tức, chẳng chịu đựng được nữa, hất cành cây trong tay một cái nói:
– Thế thì ngươi chuẩn bị tiếp chiêu nha?
– Ta đã sẵn sàng từ lâu!
Văn Thiên Hoà gom hất bình sinh công lực tấn công chiêu Thiên Thần Bác Quỉ ra, thế mạnh như sóng gió ba đào, chắc ở chốn võ lâm này ít ai tiếp được chiêu này.
Trong tiếng nổ vang kinh người, hai bên cùng nhau thụt lui ra sau một bước…”.
Mời bạn đón đọc.