Giới thiệu sách Hoa Tư Dẫn (Bìa Cứng)
Tặng kèm Poster + Bookmark
“Hoa Tư dẫn” là một câu chuyện vô cùng hấp dẫn, đặc sắc, độc đáo và được xây dựng cực kỳ sáng tạo. Mỗi một mối tình, mỗi cuộc đời của một nhân vật trong “Hoa Tư dẫn” đều mang một ý nghĩa, một thông điệp, một quan điểm riêng của tác giả về cuộc sống và tình yêu, để lại cho độc giả nhiều suy ngẫm. Đường Thất Công Tử có một lối kể chuyện độc đáo, vừa cổ điển lại vừa hiện đại, hài hước. Bên cạnh những câu chữ mang đậm phong vị văn thơ cổ của một câu chuyện cổ trang, những lời bình luận và những đoạn đối thoại hài hước, đầy bất ngờ của các nhân vật lại mang đến cho người đọc cảm giác hiện đại rất rõ nét.
…
Đây là một câu chuyện diễn ra vào thời loạn thế. Những ngày thành tan nước mất, công chúa nước Vệ là Diệp Trăn đã hy sinh thân mình vì nước, nhờ viên giao châu của Quân sư phụ nên chết đi sống lại. Nhưng bây giờ nàng không có hơi thở, không có cảm giác, không có trái tim, trên mặt vẫn còn một vết sẹo không thể xóa mờ. Từ đó nàng đổi tên thành Quân Phất. Quân sư phụ nói rằng ông muốn nàng đi hành thích Trần hầu, kẻ thù của đất nước và vương tộc nàng. Viên giao châu trong lồng ngực Quân Phất phong ấn Hoa Tư dẫn – một loại thuật phép thượng cổ. Nếu ai đó uống vào dù chỉ là một giọt máu của nàng, Quân Phất có thể tìm ra điệu Hoa Tư (tên một điệu nhạc cổ) phù hợp nhất với người đó. Đánh điệu nhạc đó lên có thể tạo ra một mộng cảnh, mộng cảnh ấy là sự tái hiện của quá khứ. Muốn thoát ra khỏi mộng cảnh ấy phải xem người đó có thể thoát khỏi tâm mê của chính mình hay không. Quân sư phụ muốn Quân Phất giết Trần hầu theo cách đó.
Nhưng pháp lực của viên giao châu chỉ có thể cho Quân Phất ba năm sinh mệnh. Nếu muốn sống tiếp, Quân Phất phải có được sinh mệnh từ những giấc mơ của người khác, nghĩa là nếu có ai đó ở lại mãi mãi trong mộng cảnh không tỉnh lại, sinh mệnh của người đó sẽ trở thành sinh mệnh của nàng. Để được ở lại với trần thế, nàng cùng với bạn thanh mai trúc mã là Quân Vĩ và con hổ Tiểu Hoàng lên đường đi khắp nơi, theo lời giới thiệu của Quân sư phụ tìm đến những người có mong muốn mơ giấc mơ quá khứ ấy. Đó là Tống Ngưng – phu nhân của đại tướng quân Thẩm Ngạn, là Oanh Ca – sát thủ Trịnh quốc, là Công Nghi Huân – đứa trẻ bị gia tộc Công Nghi lừng lẫy Trần quốc vứt bỏ, và có cả Trần vương mà nàng đang khao khát trả thù. Trong những khúc nhạc được tạo thành từ ma thuật ấy chính là xót xa và đau khổ của người đời. mà nàng và thế tử Trần quốc – hết lần này tới lần khác gặp nhau trong mộng cảnh, thân phận nặng nề, duyên cũng nặng nề. Điệu Hoa Tư thanh bình liệu có thể khiến mỗi người chỉ còn nhớ nhung về những ngày đã qua, không còn đau thương nữa?
Những ngày thành tan nước mất, công chúa Vệ Quốc là Diệp Trăn đã hy sinh thân mình vì nước, và nhờ viên giao châu nên chết đi sống lại.
Khi nàng gảy lên điệu Hoa Tư, có thể dệt lên mộng cảnh, thỏa mãn khát khao trong đáy tim con người.
Tuy nhiên, khi viên giao châu bị đập vỡ, Diệp Trăn và Tô Dự – người nàng yêu thương cuối cùng cũng không vượt qua được vận mệnh như trò đùa…
Nàng sẽ dùng hết sức lực và số mạng để diễn tấu khúc ca cuối cùng, vì ai mà cất lên?
Mời bạn đón đọc.