Giới thiệu sách Hắc Bạch Long Kiếm (Trọn Bộ 6 Tập)
“… Đầu dây ngoài nào có quấn trúng mình Yến Thiết Y đâu mà có vật nặng trì tay?
Yến Thiết Y phất nhẹ ống tay áo cười thốt:
– Đũ ba lượt rồi đó nghe tiên sinh!
Mồm thở, mũi thở, trán rịn mồ hôi, mặt biến sắc xanh. Hoàng Tiết Tháo vừa dậm chân vừa rít hận:
– Ngươi khoan đắc ý vội tiểu tử! Chưa chắc gì ngươi chạm được mình ta. Ngươi không thể thắng nổi ta, nhất định như vậy!
Yến Thiết Y gật gù:
– Đúng lắm, tiên sinh, thắng được tiên sinh đâu phải là việc dễ làm! Tuy nhiên tại hạ cũng phải làm thử, chẳng lẽ có qua mà không có lại, thiếu công bình sao.
Hoàng Tiết Tháo hừ một tiếng:
– Ta có ngăn cản ngươi làm thử đâu?
Yến Thiết Y tiếp:
– Tại hạ trước hết cáo tố với tiên sinh về việc này, là tại hạ sẽ dùng vũ khí đấy. Dùng thanh kiếm của tại hạ đấy.
Hoàng Tiết Tháo qua ba đợt tấn công đã biết tài nghệ của Yến Thiết Y như thế nào rồi, dĩ nhiên lão ngán, nhưng con người đó tự kiêu, hiếu thắng cực độ, nên không bao giờ biết phục thiện dù đang sợ đối phương có cách thủ thắng.
Lão hét lên:
– Đừng dài dòng, ta chấp ngươi dùng bất cứ phương thức nào.
Yến Thiết Y từ từ đưa tay lên đầu vai nắm chuôi Thái A Kiếm ló hơn tấc, rồi chàng bảo:
– Đề phòng nhé, tại hạ sắp sửa xuất thủ đây.
Hoàng Tiết Tháo nạt:
– Đừng làm mất thì giờ…
Tiếng “giờ” chưa dứt âm vang, một vệt sáng xanh loé lên, Hoàng Tiết Tháo chưa kịp nhích mình, chòm râu dưới cầm đã bị vệt sáng đó gọt nhẵn tới sát da.
Những sợi râu bay lả tả.
Rú lên một tiếng, Hoàng Tiết Tháo bay hồn tản phách cấp tốc nhảy lùi.
Nhưng nhảy mà làm gì nữa? Có khi nào Yến Thiết Y lia kiếm tới yết hầu của lão chứ?
Chàng không giết người vô lý do như vậy, huống chi chàng chỉ đùa giỡn với lão thôi.
Lạ lùng hơn nữa, thanh Thái A Kiếm đã chui gọn vào chiếc vỏ sau lưng Yến Thiết Y, chuôi ló lên, bàn tay của chàng vẫn nắm chuôi kiếm…”
Mời bạn đón đọc.