Giới thiệu sách Chao – Mùa Hè Khắc Nghiệt
Yêu là lẩn trốn nhau để mãi mang ý tưởng đi tìm nhau, nhớ đến nhau, cần có không gian, thời gian và người thứ ba làm thử thách, gây khó khăn để tạo lòng tin. Đó là một cuộc lẩn trốn vừa khó khăn vừa dễ nhận biết. Hai người yêu nhau biết rằng mình vừa đi trốn cũng vừa đi tìm, vừa ẩn giấu cũng vừa bày tỏ những dấu hiệu cho biết nơi mình ẩn giấu. Chính sự mâu thuẫn đó đã tạo nên điều thú vị trong tình yêu.
Một tình yêu đã hòa giải sống chung sẽ làm cho cuộc tình bớt đi ý nghĩa theo đuổi nhau. Họ xem như đã làm xong công việc tìm kiếm và chỉ sống trong chờ đợi đến ngày trở về thiên đàng. Còn những người yêu đang lẩn trốn nhau, mỗi ngày sống họ phải phấn đấu tìm kiếm nhau. Cái chết đến, họ không bình thản đón nhận mà quyết liệt chống đối, để mong còn có thời gian đi tìm người yêu đang lẩn trốn.
Yêu lẩn trốn là thầm kín tin nhau, là không nói yêu bằng ngôn từ mà nói yêu bằng im lặng. Tình yêu bày tỏ bằng ngôn từ là tình yêu có giới hạn. Như nói: “Yêu trọn đời, yêu đến chết.” Vậy tình yêu đã được xác định rõ ràng trong một khoảng thời gian. Tình yêu đích thực là tình yêu không có thời gian. Tôi không yêu em “trọn đời” hay “đến chết”… Bởi nếu chúng ta hội ngộ ở một cõi khác như thiên đàng chẳng hạn, chúng ta sẽ không còn yêu nhau nữa sao?
Yêu mà không bày tỏ rõ ràng thì dễ thua thiệt. “Ba đồng một mớ trầu cay. Sao anh không hỏi những ngày còn không?”. Anh “không hỏi”, nên bị thất bại như một chuyện tình trong ca dao. Cái nhìn của người yêu thầm kín tuy bày tỏ tình yêu bao la nhưng chưa nói lên điều gì rõ ràng. Người ta thường tin vào lời nói, vào lời hứa rõ ràng dù sau đó có thể thất hứa, chứ không ai tin vào ánh mắt nhìn dù nồng nàn chân tình…
Vậy tình yêu đích thực có phải là một huyền thoại?
(Trích “Tình yêu như một huyền thoại” – Đoàn Thạch Biền)
Mời bạn đón đọc.