Giới thiệu sách Câu Chuyện Phù Sinh
Câu Chuyện Phù Sinh – Phù sinh, chính là đời người, vô định, nổi trôi, đầy biến số…
Nhưng “Câu chuyện Phù sinh” và “Phù sinh ngoại truyện” không phải viết về con người, mà viết về những yêu quái sống đan xen giữa nhân gian.
Đó là những câu chuyện đơn lẻ được xâu chuỗi với nhau trong hành trình của một cô yêu cây chủ quán. Sau cả nghìn năm lang thang mọi chốn kiếm tìm tung tích mối tình oan gia, nếm đủ vị đắng ngọt đời người, cô đã dừng chân mở một quán bánh ngọt tên gọi Không Dừng, pha một thứ trà tên gọi Phù Sinh, đắng vô cùng tận, nhưng sau vị đắng lại là một vị ngọt sâu xa, hệt như chuyện đời… vì như cô nói, đời người, vốn dĩ là một hành trình đắng ngọt sóng đôi.
Tách trà đó, gọi tới những câu chuyện, của những cây, những đá, những côn trùng, động vật, từng bước vào thế giới loài người với trái tim ngây thơ và nhiệt thành rất mực. Họ khoác trên mình hình dáng của con người, mang theo niềm khát khao được làm những việc chỉ thuộc về riêng con người. Họ cũng sống, cũng đi học, cũng mưu sinh, cũng yêu thương, giằng xé, như những con người thực thụ. Trường sinh bất tử, cứ ngỡ họ chẳng liên quan gì đến cuộc phù sinh.
Thế nhưng, họ chỉ bắt chước được vẻ bề ngoài của loài người, chứ không thể học nổi những khuất khúc trong nhân tính. Bởi vậy, dù sống cả ngàn năm, họ vẫn ngây thơ như thuở mới ra đời.
Giữa ranh giới mơ hồ giữa thế giới loài người và thế giới yêu linh, trong lãng đãng khói sương đậm sắc liêu trai huyền thoại, là những câu chuyện đầy ý thơ, ngọt ngào và cũng đầy trăn trở về tình yêu, tình bạn, tình người. Mà trong đó, những yêu quái còn con người hơn cả con người, với những tình yêu bất chấp tổn thương, những hy sinh không cần ai biết đến, thậm chí dám đánh đổi cả sự trường sinh, bởi vì họ biết, đôi khi, khoảnh khắc cũng là trường sinh.
Khép lại mỗi một câu chuyện, chúng ta lại như choàng tỉnh một lần.
Tôi tin rằng, những câu chuyện như hoang đường, như mộng mị, đầy sắc màu duy mỹ kia, lại sẽ khiến chúng ta phản tỉnh một cách thiết thực.
Để rũ bỏ lớp bụi dày đã che kín trái tim ta bấy lâu nay, để thay đổi cách nhìn đầy thiên kiến và hằn học với những sinh linh nhỏ nhoi mà chúng ta đã từng dùng danh nghĩa loài người mà khinh miệt, mà thẳng tay tàn hại, để xoá tan những bất mãn với cuộc đời.
Những câu chuyện tuy có đớn đau, có nuối tiếc, có đắng lòng, nó lấy đi của người đọc những giọt nước mắt, nhưng lại rửa trôi đi những bụi bặm trong cách nhìn đời. Vị đắng đó, vị ngọt đó, khác nào vừa được uống một tách trà tên gọi Phù Sinh, khép lại trang sách mà dư vị vô cùng…
Mời bạn đón đọc.