Giới thiệu sách Buông Tay Để Yêu
– Anh biết cuối cùng, chúng ta cũng phải xa nhau nhưng chỉ là khi ngày đó đến thật sự, chúng ta sẽ làm thế nào để đối mặt với những đau đớn và mong đợi mỏi mòn sau này? Chia xa là một việc đau khổ và khó khăn đến nhường nào nhưng chúng ta không thể né tránh nó. Thậm chí, chúng ta không đủ sức để ngăn cản khi nó tới. Thế nên hôm nay, trong giây phút chúng ta còn có nhau, anh giấu kín niềm vui ngây ngất của tình yêu trong sâu thẳm tâm hồn, chờ đợi niềm vui này có thể kéo dài thêm một chút, rồi lại kéo dài thêm một chút nữa…
Khi Lý Bối Nhĩ đánh những dòng chữ này lên màn hình máy tính, cô lại thở dài một cái. Đây vốn chỉ là một bản thảo đơn thuần, thế nhưng không biết tại sao bỗng nhiên nó lại mang đầy thương cảm như vậy. Cô nghĩ đến chị Khả Lam và anh Lý Bối Lỗi. Cô cũng nghĩ đến chính mình, những chuyện quá khứ bỗng hiện lên trong đầu cô, ở nơi yếu đuối nhất trong trái tim cô bỗng tràn ra hơi ấm và những xúc cảm. Cô đang viết một câu chuyện tình chia ly nên cô cố gắng khơi lên nỗi đau ẩn sâu kín nhất trong lòng mình.
Thời tiết ngột ngạt lạ thường! Lý Bối Nhĩ ngồi khoanh chân trên chiếc ghế xoay trước màn hình vi tính và uống một ngụm nước thật lớn. Chú chó con thè lưỡi ra nằm sõng soài bên chiếc ghế trên nền nhà như kẻ chết rồi. Lý Bối Nhĩ từ từ ngẩng lên nhìn chiếc đồng hồ treo tường, kim đồng hồ đã chỉ đến con số mười hai. Cô cười, những ngón tay hơi sưng đang gõ trên bàn phím, lúc này có thể "mượn" mạng không dây của nhà hàng xóm rồi.
Cô gái đối diện cứ nhìn một loạt những cử chỉ của Lý Bối Nhĩ. Có lẽ là do thời tiết quá nóng nên cô ấy đã cởi chiếc áo khoác nhẹ màu trắng mà cô ấy mặc lúc bước vào. Lúc này, cô ấy chỉ mặc mỗi chiếc váy liền bằng vải hoa. Lý Bối Nhĩ đứng lên rót nước, tiện thể đá một cái vào chú chó con đang nằm giả chết. Cô gái kia vội chạy đến cúi người ôm chú chó con vào lòng, la hét cảnh cáo Lý Bối Nhĩ:
– Nó là chú chó của anh ấy. Em đối xử với nó tử tế một chút chứ.
Lý Bối Nhĩ cười nhún vai, chỉ tay lên chiếc đồng hồ treo tường đang kêu tích tắc, chân thành nói với cô gái đó:
– Chị San San, chị về đi. Chị xem giờ mấy giờ rồi? Hôm nay, anh Lý Bối Lỗi không về đâu. – Thấy cô gái đó không nói gì, cô lại tiếp tục ngồi khoanh chân trên chiếc ghế xoay. Một trang web dự báo nhiệt độ ngày mai có thể lên tới ba mươi sáu độ, Lý Bối Nhĩ vô thức rụt cổ lại, đưa tay xoa mặt. Ngón tay cô hơi ướt một chút, đó là mồ hôi.
…
Mời bạn đón đọc.