Giới thiệu sách Bước Đường Cùng
“Chị Pha nói để trút nỗi uất trong lòng:
– Giá ông nghị như người ta, thì làng này được nhờ khối. Làm gì ông ấy chẳng công đức cho làng được cái trường, cái đường, cái giếng.
Dự nghiến răng:
– Nói làm gì đến thằng ăn cướp ấy, nó chỉ mong cho ta ngu, và cứ cố ghìm cho ta ngu lâu để nó bóc lột dễ dãi. Lắm lúc thấy nó chướng mắt, tôi cứ muốn cho nó một nhát dao.
Vợ chồng Pha giật mình. Dự lại nói:
– Chúng mình phải coi nó là kẻ thù chung.
Vì khát khao sự học, Pha lắc đầu, chữa:
– Ông ấy chưa phải là kẻ thù. Vì nếu suy kỹ ra, thì còn nhiều cái đáng thù hơn. Nhưng xét cho đến gốc, thì do ở mình dốt nát.
Dự cãi:
– Nếu ở nông thôn không có thằng nhà giàu nó bóc lột đến nỗi dân cày chúng ta không còn cái khố mà đeo, thì đâu đến nỗi làng ta tiều tụy, dân ta dốt nát. Vậy, kẻ thù của chúng ta là cái nghèo.
Chị Pha đương têm trầu, nhăn mặt kêu:
– Ừ, thì cả cái dốt lẫn cái nghèo. Ghê gớm! Nói sốt cả ruột!”
Mời bạn đón đọc.