Giới thiệu sách Đôn Kihôtê – Nhà Quý Tộc Tài Ba Xứ Mantra (Trọn Bộ 2 Tập)
Đôn Kihôtê – Nhà Quý Tộc Tài Ba Xứ Mantra (Trọn Bộ 2
Tập):
“… Dứt lời, Đôn Kihôtê nhảy phắt xuống thuyền, Xantrô theo sau; chàng chặt dây và con thuyết từ từ rời bến. Lúc thuyền cách xa bờ chừng hai con sào, bồng bềnh trên mặt nước, Xantrô bắt đầu run, sợ chết; nhưng điều làm bác đau lòng nhất là thấy con lừa của bác rống vang và Rôxinantê lồng lên đê thoát khỏi sợi dây buộc, bác nói với chủ:
– Con lừa kêu vì buồn nhớ ta, Rôxinantê tìm cách tohát thân để theo chân ta. Ôi, những người bạn chí thân, hãy bình tĩnh. Mong rằng kẻ điên rồ đã chia cách chúng ta sẽ tỉnh ngộ và sẽ đưa ta trở về với các bạn.
Nói rồi, bác khóc lóc thảm thiết khiến Đôn Kihôtê phát khùng, quát lên:
– Mi sợ gì, hỡi tên hèn nhát? Vì sao mà khóc, con ngưòi có trái tim bằng sáp kia? Mi thiếu thốn gì, đòi hỏi gì nữa giữa cảnh sống sung sướng như thế này? Liệu mi có phải đi chấn đất leo những ngọn núi hiểm trở phủ đầu tuyết không, hay là mi đang ngồi chiễm chệ trên tấm váng bằng một thân vương, trôi theo dòng nước êm ả của con sống thanh bình sắp đưa ta tới biển khơi? Nhưng có thể chúng ta đã ra biển rồi và đã đi được ít nhất từ bảy tới tám trăn dặm, ví thử giờ đây ta có một cái máy quan sát tinh tú để đo độ cao của đại cực, ta sẽ cho mi biết chúng ta đã đi được bao nhiêu dặm; tuy nhiên, theo những hiểu biết thô thiển của ta, hoặc chúng ta đã vượt hoặc chúng ta sắp vượt đương xích đạo là một đường phân cách ở chính giữa hai cưc đối hướng.
– Vậy một khi ta tới con đường cái mà ngài vừa nói, ta sẽ đi được bao nhiêu dặm? Xantrô hỏi.
– Nhiều lắm, Đôn Kihôtê đáp. Theo phép tính lịch của Ptôlômêô, nhà vũ trụ học lớn hhất tới giờ, quả địa cầu gồm đất và nước, chia thành ba trăm sáu mươi độ; khi chúng ta tới đường xích đạo là đã đi được nửa trái đất rồi đó. – Lạy Chúa, Xantrô kêu lên, ngài dẫn chứng những lời nói của một ông có cái tên đáng yêu nhỉ! Tên gì mà lại có chữ tôhô, rồi lại có cả mèo nữa!
Đôn Kihôtê không nín đuợc cười thấy Xantrô đọc sai tên nhà vũ trụ học Ptôlômêô, chàng bảo:
– Xantrô, anh phải biết rằng có một tín hiệu khiến những người Tây Ban Nha và những người xuống tàu ở Cađix để sang miền Đông Nam châu Á biết được khi nào họ qua đường xích đạo mà ta vừa nói với anh, đó là khi những con rận trên người những hành khách đi tàu đều chết hết, tìm khắp tàu cũng chẳng thấy một con, dù Santrô, hãy thử lấy tay xoa đùi xem sao, nếu thấy có con gì đang bò tức là chưa qua đường xích đạo, còn nếu không thấy gì cả tức là đã qua rồi…”.
– “Tôi đã tìm thấy trong cuốn tiểu thuyết của Xervantex cả một kho tàng thú vị và bổ ích” – Goeth
– “Đôn Kihôtê – Nhà quý tộc tài ba xứ Mantra là tác phẩm có một không hai trong thể loại của nó, mở đầu cho tiểu thuyết cận đại…” – Schlegel.
Mời bạn đón đọc.