Giới thiệu sách Bọn Làm Bạc Giả
Bọn Làm Bạc Giả:
Bọn làm bạc giả là kiệt tác của André Gide – một trong những đại diện tiểu biểu của văn học Pháp nửa đầu thế kỷ XX. Tiểu thuyết của ông mang tính trí tuệ sâu sắc với nhiều lớp chủ đề chồng chéo lên nhau: có bọn thiếu niên bị lôi cuốn vào những trò chơi trai gái và lưu hành tiền giả; có những “đồng tiền giả” về mặt tinh thần gắn với nhiều tầng lớp, nhất là các gia đình quyền quý – nào là chuyện ngoại tình của những ông bố, bà mẹ, nào là chuyện trăng gió của lớp thanh niên; có chuyện sáng tác văn chương; có chuyện chữa bệnh tâm thần bằng phương pháp tâm lý – là những vấn đề mang tính thời sự nóng hổi lúc bấy giờ. Nhà văn đưa chúng ta vào những ngóc ngách tâm lý sâu kín quyết định bằng hành động của các nhân vật. Bọn làm bạc giả trở thành “nơi giao lưu hò hẹn của các vấn đề” đáp ứng yêu cầu của trí tuệ; xứng đáng được dư luận xếp vào số những tiểu thuyết hay nhất thế kỷ XX.
Bọn làm bạc giả có nhiều lớp chủ đề chồng chéo lên nhau: có bọn thiếu niên bị lôi cuốn vào những trò chơi trai gái và lưu hành tiền giả; có những “đồng tiền giả” về mặt tinh thần gắn với nhiều tầng lớp, nhất là các gia đình quyền quý, nào là chuyện ngoại tình của những ông bố, bà mẹ, nào là chuyện trăng gió của lớp thanh niên; có chuyện sáng tác văn chương; có chuyện chữa bệnh tâm thần bằng phương pháp tâm lý – là những vấn đề mang tính chất thời sự nóng hổi lúc bấy giờ. Nhà văn đưa chúng ta vào những ngóc ngách tâm lý sâu kín quyết định bằng hành động của các nhân vật. Bọn làm bạc giả trở thành “nơi giao lưu hò hẹn của các vấn đề” đáp ứng yêu cầu của trí tuệ.
“… Anh đâm hoảng khi nhân viên ký gửi bảo anh trả mười xăng tim tiền coi giữ. Anh chẳng còn một xu dính túi. Làm thế nào bây giờ? Chiếc va li nằm kia, trên giá. Chỉ cần thiếu tự tin một chút là làm cho người ta cảnh giác; và thiếu tiền cũng thế. Nhưng con quỷ sẽ không cho phép anh thất bại; nó giúi vào túi dưới, tuyệt vọng tìm tòi, một đồng mười xu nho nhỏ bỏ quên từ bao giờ chẳng biết trong túi áo gi lê. Bernard đưa cho nhân viên ký gửi. Anh không để lộ ra một chút bối rối nào. Anh vớ lấy chiếc va li và nhét những đồng xu người ta trả lại vào túi bằng một cử chỉ thật thà, lương thiện. Thế là xong! Anh nóng quá. Anh đi đâu bây giờ? Đôi chân anh như muốn khuỵ xuống còn chiếc va li thì cảm thấy sao mà nặng thế. Anh làm gì với nó bây giờ?… Anh chợt nghĩ là không có chìa khoá. Mà không; mà không; mà không; anh sẽ không phá khoá; anh chẳng phải là tên kẻ cắp, mẹ kiếp! Giá như chí ít anh biết được trong đó có gì. Nó nặng trĩu cánh tay anh. Mồ hôi anh đầm đìa. Anh dừng lại một lúc; đặt cái vật nặng của anh xuống vỉa hè. Đã đành là anh sẽ trả lại chiếc va li thôi, nhưng anh muốn trước hết phải hỏi cùng nó cái đã. Anh ấn thử vào ổ khoá xem sao. Ô kìa! Lạ chưa! Các mảnh vở hé mở, ló ra thấp thoáng hạt ngọc trai: một cái ví, ló ra thấp thoáng những tờ giấy bạc. Bernard chiếm lấy hạt ngọc trai và khép ngay con trai lại…”.
Mời bạn đón đọc.