Giới thiệu sách Cứ Bình Tĩnh!
Tuần hoàn cuộc sống, có yêu thì sẽ có ghét. Sẽ là bất khả thi nếu khuyên con người đừng ghét bỏ ai. Tôi cũng từng ghét người khác, vì tôi nghĩ rằng họ là tác nhân khiến tôi mất đi điều tôi yêu quý. Nhưng suy cho cùng, nếu thứ đó thật sự là của tôi, thì chẳng ai lấy đi được, chẳng ai tác động được. Chỉ có tôi, nếu cứ tiếp tục thù ghét họ thì chính tôi mới tự lấy đi bình yên của bản thân mình. Và tôi quyết định thôi nghĩ về họ. Người đánh vào đời ta một cái, ta xô lại người một cái, oan oan tương báo đến bao giờ mới dứt? Lẽ thường con người ta cứ thấy mình trong vòng xoáy lẩn quẩn là vì thế. Nếu không thể thương nhau, thì cũng đừng ghét, mà đã ghét thì hãy tránh xa chứ đừng nên tìm cách trả đũa nhau làm gì.
Thời vụng dại, hứa yêu nhau mãi mãi, yêu đến sông cạn núi mòn. Khi trưởng thành rồi mới hiểu trên đời này chẳng có điều gì là mãi mãi, kể cả tình yêu. Chỉ có kỷ niệm đẹp mới tồn tại vĩnh viễn trong ký ức của mỗi người, nên sống tốt với nhau được ngày nào quý ngày đó.
Hãy cố gắng đặt niềm tin vào đúng người, nếu có vô tình đặt sai thì hãy hiểu rằng niềm tin vào chính bản thân mình vẫn là nguyên vẹn, chỉ có lòng tin dành cho người không xứng đáng mới bị sứt mẻ đi. Và ta phải có đủ bản lĩnh để vượt qua những cám dỗ trong cuộc đời, bản lĩnh để cùng nhau đi qua ngày sóng gió, bản lĩnh để vượt qua đớn đau khổ lụy trong tình yêu mà không đánh mất chính mình.
Mọi chuyện xảy ra trên đời này đều có nguyên nhân của nó, nếu cuộc đời ban cho ta quả đắng thì việc của ta chính là bình tĩnh đón nhận, bình tĩnh đối mặt và bình tĩnh bước qua.
(CỨ BÌNH TĨNH! – Tuệ Nghi)
Mời bạn đón đọc.