Giới thiệu sách Hồn Ma Luyến Ái – Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm
“… Một cô gái! Lệ Sa thầm kêu lên, nhưng cô lại nhăn trán suy nghĩ tiếp. Ban đêm khuya khoắt như thế này, con gái nhà ai lại đi ra đường vào giờ này, chẳng lẽ cô ta đang gặp rắc rối cần sự giúp đỡ?
Lệ Sa vẫn chăm chú nhìn cô gái dưới gốc cây không chớp mắt, từ xa cô trông thấy đôi vai cô gái run rẩy, dường như cô ấy đang khóc.
Cảm thông trước cảnh ngộ của người con gái lạc lõng giữa đêm khuya, Lệ Sa vội vàng khoác nhanh chiếc áo len rời khỏi phòng, cô rón rén bước về phía cô gái. Trong bóng tối, một cô gái toàn thân phủ bộ quần áo tang trắng toát, áo cánh, áo dài, thắt lưng và giày vải… tất cả cùng là một màu trắng, khuôn mặt cô gái cũng phủ lên một chiếc khăn tang.
Bất chợt một cơn gió nhẹ nhàng thổi đến, kéo theo những chiếc lá trên cành kêu xào xạc. Không gian trở nên đìu hiu, khi tiếng khóc nỉn non của cô gái vang lên trong đêm.
Lệ Sa ngẫm nghĩ trong vài giây, rồi lên tiếng hỏi:
– Cô từ đâu đến? Nhà của cô có tang sao?
Cô gái càng khóc to, cô ngồi bệ xuống đám cỏ, đôi vai gầy vẫn run lên bần bật. Lệ Sa bước đến và ngồi xuống trước mặt cô gái, ra vẻ quan tâm và lo lắng:
– Cô đang gặp chuyện gì buồn phiền vậy, nói cho tôi nghe được không?
Tiếng khóc của cô gái nghe thật não lòng, cô đang kềm chế cơn xúc động trả lời câu hỏi của Lệ Sa:
– Tôi đang để tang một cuộc tình, người yêu tôi đã phản bội tôi…
Lệ Sa cố gắng động viên tinh thần cô gái:
– Trên đời này còn nhiều chuyện đau lòng hơn thế nữa, anh ta không đáng cho cô buồn phiên như vậy đâu.
– Tôi không buồn, nhưng tôi đang hận trong lòng.
Giọng nói cô gái nghe thật quen thuộc, cái âm thanh rít qua kẽ răng làm cho Lệ Sa nhớ đến một người, lẽ nào là hồn ma cô ấy hiện về…
Lệ Sa vội vàng đứng dậy, cô không muốn dính dáng vào chuyện thù hận truyền kiếp với nhau, cô quá mệt mỏi với những chuyện tình cảm lăng nhăng này. Chưa bao giờ cô nhận được một tình yêu trọn vẹn.
– Sa không được bỏ đi!
Chính giọng nói này đã ám ảnh Lệ Sa suốt hai năm qua.
Cảm giác lo sợ bắt đầu dâng lên trong lòng của Lệ Sa, khi chiếc khăn tang trên đầu cô gái rớt xuống. Một gương mặt quen thuộc hiện ra với vẻ đẹp siêu phàm toát ra từ trong đôi mắt trong veo mang đầy vẻ bi thảm.
Lệ Sa tá hoả tam tinh, cô kêu thét lên một tiếng:
– Yến Minh! Là cô sao?
– Thân xác của Minh giờ này đang mục rữa trong lòng đất, nhưng linh hồn của Minh vẫn ở bên cạnh Sa.
– Cô đừng nói thêm điều gì nữa, tôi sợ lắm.
– Chúng ta từng là đôi bạn tri âm với nhau. Có nhiều chuyện buồn vui trong cuộc sống chúng ta đã san sẻ cho nhau. Chẳng lẽ Sa quên hết những kỷ niệm đẹp rồi sao?
Âm thanh phát ra từ giọng nói nhỏ nhẹ của Yến Minh tưởng chừng như đang gầm lên trong óc của Lệ sa. Trong phút giây hoảng loạn, cô cắm đầu bỏ chạy lên phòng…”
Mục lục:
Hồn ma luyến ái
Lễ hội ma
Mời bạn đón đọc.