Giới thiệu sách Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm – Ánh Lửa Giữa Rừng Khuya
Trí tưởng tượng là nguồn cảm hứng vô tận cho cuộc sống con người.
Nếu như không có trí tưởng tượng, thì ngày nay nhân loại đã không có những sản phẩm văn hoá độc đáo…
Truyện ma quỉ, thần linh, tiên bụt cũng xuất phát từ trí tưởng tượng kỳ diệu ấy. Nó thể hiện khát vọng của con người trước cuộc sống, trước cuộc đấu tranh với thiên nhiên khắc nghiệt để tồn tại…
Trước khi có chữ viết, đã có rất nhiều câu chuyện truyền kỳ, ma quái xuất hiện, được lưu truyền từ đời này qua đời khác. Sau này, sử sách đã ghi chép lại, trở thành những áng văn bất tuyệt.
Thế giới con người có điều thiện, điều ác, thì thế giới tâm linh cũng vậy. Có thần, có tiên, có bụt, thì cũng phải có ma, có quỉ, và nhiều thế lực đối trọng khác. Nó góp phần làm cho đời sống con người thêm phong phú.
Thường thường, theo truyện truyền kỳ, ma quái, người thiện chết đi hoá thành tiên, thần, còn kẻ ác chết đi hoá thành ma quỉ. Nhưng đó chỉ là cái nhìn phiến diện. Có rất nhiều người chết oan do bị các thế lực phong kiến áp bức, giết hại, hoá thành ma để báo oán, hoặc ma quỉ hiện ra trong tâm thức của con người để răn dạy con người, phải tránh xa cái xấu, cái ác nếu không sẽ bị quả báo.
Các truyện ma của tác giả Thạch Bất Hoại cũng không ngoài mục đích tôn thờ vẻ đẹp thánh thiện của con người, đấu tranh với cái ác, cái bằng hoại của tâm hồn con nguời. Ma trong truyện Thạch Bất Hoại thấm đẫm chất nhân văn, tác giả mượn truyện ma để nói chuyện người. Đó là chủ đích của Thạch Bất Hoại. Như lời nói:
Ma quỉ ở đâu ra
Ma quỉ tự lòng ta…
Vì vậy, khi lòng trong, hồn sáng, thì dù có là ma, là quỉ, vẫn có nét đẹp đáng yêu của cuộc sống. Đọc truyện của Thạch Bất Hoại, các bạn sẽ thấy rõ điều ấy.
“… Chúng tôi buớc đi trong đêm rừng. Những ánh ma trơi chấp chới. Và cả cái bóng áo trắng, rồi tiếng hú nữa, bọn chồn dơi bay loạn xạ. Tôi tò mò hỏi:
– Những âm thanh đó quả là kỳ lạ.
Chí Tôn cười:
– “Ma rừng đó. Chúng hay nhát người khác. Lúc thì hát âm ỉ, lúc hoá làm heo rừng, rồi dơi, chồn… Ai không quen, gặp một lần là chết khiếp. Tôi có lần ngủ với ma rừng rồi đó. Một cô gái xinh đẹp lạ lùng, cô ta ở rừng, chạm đến ôm chầm lấy tớ, cọ sát bộ ngực căng tròn vào người tớ. tới nói: À ma rừng, ngươi muốn hiến dâng cho ta, ta sẵn sàng. Tớ vần cho cô ta một trận ra trò, cô ta rên rĩ, khóc lóc van xin. Tới cũng không tha, vì cô ta hấp dẫn quá. Cô nàng nằm bất động vì mệt. Tớ lấy dây thừng trói lại, buộc vào gốc cây. Cậu biết không, tớ trói nghiến, quấn như quấn chả giò vậy. Cô gái tỉnh dậy, sợ hãi:
– Sao anh lại trói em như vậy?
Tớ cười:
– Để bắt cô về làm nô tì, cô phải hầu hạ tôi suốt đời. Tôi sẽ vần cô cho đến chết thì thôi.
Cô nàng sợ qua hét lên một tiếng, chạy tuốt vào rừng, mang theo cả sợi dây trói…” (Trích: Ánh lửa giữa rừng khuya)
Mục lục:
Ánh lửa giữa rừng khuya
Hồn ma trong ngôi nhà hoang
Người hoá heo
Hồn ma xác chó
Hồn ma mê sách
Tiếng sáo gọi hồn
Con ngựa trắng mắt đỏ.
Mời bạn đón đọc.