Giới thiệu sách Một Mình Ở Tokyo
Một Mình Ở Tokyo
Vẫn là những câu chuyện tình yêu ngọt ngào, dang dở với các cung bậc nhưng ở tập truyện ngắn “Một mình ở Tokyo”, Trần Thuỳ Mai đã “đổi món” cho độc giả bằng các bối cảnh và các tuyến nhân vật độc đáo, khác lạ (nhưng không xa lạ). Người đọc như được chạm vào những vàng son xưa cũ rồi lại thấy mình đang ở đâu đó rất xa xôi giữa lòng hiện tại. Cái đẹp không thể tách rời thi pháp truyện ngắn Trần Thuỳ Mai. Dù ở dang hay vẹn vẻ; dù cái ác, cái xấu vẫn còn tồn tại trong đời sống thông qua những câu chuyện tình đẹp mà buồn, song thông điệp mà tác giả muốn gửi đến độc giả là: Hãy sống đẹp, hãy yêu thương và tha thứ bởi nó là cội nguồn của một đời sống nguyên khôi ý vị. (NXB Văn Nghệ)
“… “Cảm ơn anh nhiều lắm”. Ngồi trên đống cỏ, Lisa đưa tay nắm lấy tay Huân. Bàn tay anh đang nắm lấy cổ chân cô. Một hơi ấm mạnh mẽ từ lòng bàn tay anh truyền vào chổ đau, làm nó dịu hẳn đi. Huân ngồi xếp bàn, đôi mắt nhắm nghiền. Lisa lay lay:
– Anh sao thế?
Huân mở mắt, không vội trả lời, anh hít thở một lúc rồi mới từ từ mở miệng:
– Tôi muốn dùng khí để giúp cô đỡ đau.
– Khí là gì?
Huân lúng túng. Mặc dù nghề tour guide cho anh vốn tiếng Anh khá tốt, Huân cũng không biết phải giải thích thế nào. Lisa cười: “Tôi hiểu rồi. Một điều gì đó rất mầu nhiệm”. “Không hẳn thế, nó cũng là một cái gì đó rất bình thường, như là bàn tay tôi, bàn chân cô thế thôi…”
Lisa cười. Huân đang cố gắng diễn tả. Khuôn mặt anh như trẻ thơ lẫn lộn vui buồn. Lisa nắm chặt tay anh”
– Tôi rất tiếc về ngừơi bạn mới nhất của anh.
Huân gật đầu, anh nhìn khoé mắt Lisa – vẫn còn dấu vết của nước mắt. Hai người lặng yên san sẻ nỗi buồn, bỗng nhiên thấy lòng mơ hồ dịu lại.
Mặt trời đã lặn hẳn vào vực sâu dưới núi.
Huân cúi xuống. Lisa lăn vào lòng anh, một cảm giác còn êm hơn cả cỏ mịn dưới lưng. Anh hít thật sâu đầy phổi cái mùi hai hôm nay vẫn ám ảnh anh trong những cơn gió ngược. Một mùi gây gây như sữa. Anh đi vào trong thân thể Lisa, giống như đang trồng một cây xanh vào đất.
Lisa cố gắng mở to hai mắt để nhìn khuôn mặt người con trai trong lúc ấy, nhưng rồi cảm xúc cứ dồn dập cuộn xoáy mãnh liệt níu hai mí mắt cô nhắm nghiền. Con người ngã đầu ra sau, bất giác cô thốt lên một tiếng kêu dài. Huân thoáng giật mình, như một phản xạ anh suýt đưa tay chặn lên miệng cô, nhưng rồi anh để yên. Anh kịp hiểu tiếng kêu mãnh liệt và tự do ấy là linh hồn Lisa lớn bùng lên và trào ra ngoài những giới hạn của thân xác. Tiếng kêu của cô dội vào đêm, trong cái yên tĩnh của rừng nguyên sinh…”
(Trích đoạn trong Sao la)
Mục Lục:
Nàng công chúa té giếng
Một mình ở Tokyo
Thần nữ đi chân không
Brandy bé bỏng
Nơi có những cây tùng xanh biếc
Lời hứa
Chiếc phao cứu sinh
Ngày xưa ở Kim Long
Dịu dàng như cỏ
Vẽ chân trời
Hải đường tăng
Sao la
Mời bạn đón đọc.
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn