Giới thiệu sách Khát – Thơ Vi Thùy Linh
Khát – Thơ Vi Thùy Linh:
Cho đến tập thơ thứ ba Đồng tử được NXB Văn nghệ TPHCM ấn hành năm 2005, nhà thơ trẻ Vi Thùy Linh đã trở thành một hiện tượng trong giới viết trẻ hôm nay với tiềm năng sáng tạo khá sung mãn. Trong vòng 6 năm, Vi Thùy Linh in liền 3 tập thơ mà tập nào cũng được gây được dư luận khen-chê khá nhiều chiều. Đấy là một điều đáng nói, bởi với người sáng tác văn học thì không có gì đáng buồn hơn khi tác phẩm của mình in bị rơi vào lãng quên, không được dư luận đánh giá, thẩm định, không được khen-chê “ra tấm – ra món”.
Trong Khát, Vi Thùy Linh đã bộc bạch: “Em hằng đau trong nhiều đêm không ngủ/ Em toả nhiệt vào thơ bất kể mùa nóng lạnh/ Thơ là em hay em là thơ/ Em sinh ra trong đêm/ Thơ là em-em là thơ/ như tiền định/ như tiên cảm/ Em không thể nào lý giải/ Thơ là nỗi buồn trường cửu/ Thơ em mặn…”. Đọc những câu thơ này ta mới hiểu vì sao Vi Thùy Linh lại có một đời – sống-thơ nồng cháy đam mê và nhiều nỗi đau đến vậy. Trong những bài thơ định mệnh của mình, Vi Thuỳ Linh như một người dệt tầm gai nhẫn nại đan dệt những cảm xúc của mình với nỗi đau vô hình trong tay-ngôn-ngữ luôn bị trầy xước, rớm máu bởi những nỗi đau vô hình trong thi ca và hữu hình trong tình yêu và đời sống con người.
Người ta nói: chữ nghĩa là gông cùm, hoặc là hai vạn dặm. Người ta nói: chữ bầu lên nhà thơ, hoặc huỷ diệt nhà thơ. Còn Vi Thuỳ Linh, nữ thi sĩ trẻ tuổi trên con ngựa chữ nghĩa dậy thì, đã độc mã phi thẳng vào rừng rậm thi ca, và Khát…
Những sông suối tuôn trào không làm vơi cơn khát. Biển cả mênh mông không làm dịu thịt da nến sáng. Cơn Khát Tình trao dâng lửa cháy rừng mà chính trái tim nàng đã khơi lên từ ngày nào mười sáu tuổi. Mỗi bài thơ là một đám cháy. “N” đám cháy đã dâng lên những con sóng lửa, nối tiếp nhau, dữ dội, mãnh liệt tưởng không bao giờ dứt.
Một thiếu nữ đa tình? Một phận kiếp đa đoan? Một tâm hồn dám sống? Là tất cả mà không là gì cả. Mạnh mẽ, thành thật và tận hiến cho tình yêu, nghệ thuật. Thơ phóng sinh ý tưởng ra ngoài gông cùm của thành kiến truyền kiếp, đập cánh quyết liệt vào hiện đại. Thơ phá tung cánh cửa và cửa vờ vĩnh che chắn trái tim tục luỵ, trưng cầu ánh sáng. Đó là Vi Thuỳ Linh với tuyên ngôn: “Không bao giờ hoá trang để nhập vai người khác!”. (Nhà thơ, nhạc sĩ Nguyễn Trọng Tạo).
Mục Lục:
Tôi
Những câu thơ mang vị mặn
Người dệt tầm gai
Không thanh thản
Những người sinh tháng tư
Anh còn cho em
Người đêm khuyết
Em – bí mật
Phác hoạ
Bập bềnh
Điều anh không biết
Còn lại
Một mình tháng tư
Độc mã
Lang thang.
v.v…
Đầu tiên và cuối cùng
Nhật thực.
Mời bạn đón đọc.