Giới thiệu sách Thời Xa Vắng – Tái bản 11/05/2005
Với tình yêu, kẻ biết dối trá thuần thục bao giờ cũng lôi cuốn người con gái hơn rất nhiều những người chỉ biết biểu hiện lòng thành thật. Người con gái mới lớn đã yêu người đàn ông có vợ, có con và chung với nhau một cách tự nguyện thì không bao giờ lại có thể yêu đắm đuối được một cậu con trai chay tịnh cùng lứa tuổi với mình.
Toàn biết rất rõ Châu càng căm thù, càng xỉ vả càng chứng tỏ cô còn yêu anh. Gục vào lòng hay tát vào mặt đều là biểu hiện của tình yêu, có gì là lạ. Ai cũng biết anh bộ đội nhà quê không thể làm sống dậy tình cảm thiêng liêng của Châu nên anh không việc gì phải lo sợ hốt hoảng khi cô đi lấy chồng.
Từ hơn mười năm trước, đánh cắp được tình yêu của Châu như cô nói, dù không còn yêu vợ, Toàn vẫn quyết định duy trì một gia đình song song với một tình yêu mà sau này người ta gọi nó bằng cái danh từ không lấy gì đẹp đẽ: bồ. Không ai hầu hạ mình bằng mụ vợ đã có hai con lớn và mất thế cả về tuổi tác lẫn sự hấp dẫn. Ra khỏi nhà lại không có gì đốt cháy lòng khao khát bằng tình yêu vụng trộm. Nhất là đối với Châu, một cô gái từng đánh bật hàng chục chàng trai trẻ lại thuộc về mình, cam chịu là người vợ không chính thức, đã có hai mặt con kể cả sống và chết thì không có gì thoả mãn hơn thế.
Bằng bộ mặt đau khổ, giọng nói và cử chỉ đau khổ, anh đã tạo ra một mụ vợ nanh ác độc địa làm khổ suốt cuộc đời anh để Châu phải thương xót và tin là anh đang tìm cách giải phóng để đến với mình. Nếu không hoảng hốt khi có thai bé Thuỳ, cô không nổi khùng quyết liệt đến mức ấy….
Cái tình của tuổi bốn mươi không thể bốc nóng ngùn ngụt lên mặt và máu chạy rình rịch khắp cơ thể như năm mười bảy mười tám để nó có đủ sức mạnh đi tới liều lĩnh, bất chấp cả một đời chỉ có một phút giây, trời đất lúc ấy cũng là nhỏ, chỉ có hai người và vũ trụ mênh mông. Còn bây giờ!…
Quay về một mình giữa lạnh lẽo của đêm trắng cuối tháng, anh vẫn cảm thấy những cơn gió ào ạt ùa vào cái cơ thể dường như rỗng rễnh của mình….