"Rồi không dấu hiệu cảnh cáo hay báo trước, chúng tôi bỗng nghe rầm bên dưới sau là một tiếng mà đã đem cho tôi ác mộng đến ngày hôm nay, một tiếng ùng ục rợn người đang dâng lên đường hầm như vũ bão. Đèn pin của Paul chợt tắt và chúng tôi bị chìm vào trong bóng tối, hoàn toàn tăm tối.
Tiếng ùng ục càng ngày càng đến gần, bây giờ chúng tôi bị chìm vào trong bóng tối, hoàn toàn tăm tối. Tiếng ùng ục càng ngày càng đến gần, bây giờ chúng tôi quá độ kinh sợ để mà la lên. Tôi nhớ là mình đã dựa sát vào tường đá toàn thân đơ cứng vì sợ hãi. Tôi không thể nói, không thể cựa quậy, không thể thấy, mà chỉ biết im lặng để lắng nghe trong khi tiếng ùng ục bắt đầu chuyển thành một tiếng hú khi nó bay lên đường hầm hướng về phía chúng tôi giống như một chiếc xe điện chạy 100km/ giờ. Không khí nóng bừng cùng với một cơn gió rít xoáy mạnh xung quanh chúng tôi xen lẫn với tiếng kêu gào của một đứa con gái ngay trong tai tôi…"
– Trích "Quái vật ăn linh hồn"
Mời bạn đón đọc.