Có một thời, thợ hàn cũng được xếp làm vua: xẹt cái là có tiền. Nhưng vua thợ hàn vẫn là hạng vua bét nhất, xếp sau hết thảy các vua đầu bếp, vua nhà đất, vua chứng khoán, vua bù nhìn, vua lợi ích, vua bán nước… Có một thời, vua thợ hàn, quan thợ điện, và khắp cả những phó thường dân khốn khổ, khốn nạn khác của những năm bao cấp, từ cậu sinh viên, bà bán hàng, đến những công nhân, giáo viên… tất cả cứ luẩn quẩn, loanh quanh trong sự rệu rã và cùn mòn của cơ chế làm ăn cũ.
Thế giới đó bỗng trở về trong các truyện ngắn của Lê Thanh Kỳ, bằng một nhạc điệu riêng, khi giọng kể đó bình dị dẫn ta đi qua lớp lớp những dáng vẻ, tâm tình, những hoàn cảnh sống động và cảm động của thời bao cấp, thời hậu bao cấp, để đi tới một chiều kích khác, đúng với mọi thời, của thứ văn tinh khiết, đầy trắc ẩn về con người và số phận người.
Mời bạn đón đọc.