Xem sách hay

Utopi – Một Miếng Để Đời

Mua ở đâu?
Vũ Bão

Vũ Bão

Utopi – Một Miếng Để Đời (Tiểu Thuyết):
“Điện thoại. Tôi nhấc máy. Đầu kia tiếng Dương Tường:
– Vũ Bão chết rồi.
Tôi bàng hoàng. Lặng đi. Một lúc sau, Tường:
– Ông ấy theo một toà báo đi Quảng Ninh. Ô tô về đến Uông Bí thì bị…
Vẫn giọng trầm khàn của Tường:
– Đưa về nhà lạnh Việt Xô rồi. Buồn quá. Bạn bè đi nhiều quá. Mạc Lân, rồi Cao Nhị, rồi Vũ Bão…

Cái chết thật đột ngột, không thể nghĩ bạn mình đã chết. Không thể nghĩ Vũ Bão đi bất ngờ thế. Hai tuần trước tôi còn gặp Vũ Bão. Trong đám tang Mạc Lân. Vẫn như những lần trước gặp nhau, khoẻ mạnh. Nhanh nhẹn. Hài hước. Và vẫn đầy ắp các dự định. Cũng bởi Văn Chinh nói với tôi: Bây giờ chúng em chỉ có thể hỏi thăm sức khoẻ anh. Vũ Bảo cười: nó nói thế là có lợi cho mình, chứ đi nhậu quả là sợ. Rồi anh khoe với tôi vừa hoàn thành một quyển tiểu thuyết khoảng 300 trang viết về một người bán thịt chó. Anh này đến một đất nước nào đó và mở cửa hàng thịt chó. Món thịt chó của anh ta đã chinh phục cả nước anh cư trú. Từ cụ già tới em bé, từ đàn ông tới đàn bà, từ triều đình tới thảo dân, tất cả đều mê mệt thịt chó khoái khẩu của anh. Đến mức người ta tôn anh lên hàng đệ nhất thế gian. Chuyện anh chủ hiệu thịt chó lên ngôi mới lắm sự tức cười…

Tôi không thể không cười và bái phục trí tưởng tượng bất kham của người bạn ngót tám chục của tôi. Chỉ Vũ Bão mới có thể nghĩ ra những điều phi thường như vậy.

Vũ Bão là người sinh ra để cười. Mỗi tế bào trong người anh đều muốn được cười. Cười trong tác phẩm. Cười trong cuộc đời. Cười như một đứa trẻ. Và cười như một ông lão lõi đời giễu tất cả. Xin kể ra đây một chuyện cười đáng yêu của anh. Cách đây vài năm, Hội Nhà Văn Hải Phòng giao lưu với anh chị em Hội Văn Nghệ Hà Nội Hải Phòng. Các nhà thơ hai thành phố thay nhau hào hứng đọc thơ đối đáp. Thật khó mà cắt được niềm thi hứng đang bừng bừng dâng lên ấy. Vũ Bão đứng dậy, mặt mũi rất rụt rè khiêm tốn:
– Thưa các bạn. Tôi là người viết văn xuôi, không có thơ để đọc. Vậy tôi xin độc một truyện ngắn. Trong khi tôi đọc nếu có bạn nào không chú ý nghe là tôi xin phép đọc lại từ đầu…”.

Mời bạn đón đọc.


Utopi – Một Miếng Để Đời

(Thứ Sáu, 18/05/2007)

Tâm huyết đời văn của một người thích đùa

(Utopi một miếng để đời, tiểu thuyết của Vũ Bão)

<IMG class=lImage o

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


Utopi – Một Miếng Để Đời

(VTV1 Ngày 26/9/2007)
Utopi gợi nhớ tên một tác phẩm của Thomas More viết năm 1516, mô tả một xã hội không có thực, từ đó Utopia có nghĩa là “không tuởng”. Utopia của Vũ Bão là thủ đô của vương quốc Balođixtan theo chế độ quân chủ lập hiến.

Quán thịt chó ở làng quê tình cờ đuợc vị Thái tử Thái tử Balođixtan ghé thăm. Anh chủ quán bỗng nhiên đổi đời: Đuợc mời xuất ngoại, sang xứ lạ làm đặc sản: quốc hồn, quốc túy. Anh đã làm cho vị thái tử và hoàng tộc biết đến miếng ngon “sống ở trên đời”. Bao nhiêu tình tiết bi hài đã diễn ra tại chuyến đi đó: chuyện chàng trai làng Chè, tên Phạm Thế Hệ với món thịt chó khoái khẩu đã làm lay động cả hoàng gia Balođixtan, rồi cả hoàng gia sứ Sayuđi đuợc thết tiệc cũng thấy ngon đến mức mời anh Phạm Thế Hệ sang xứ mình để làm “cầy tơ 15 món”. Chuyện Hội bảo vệ chó Quốc tế cử đoàn chuyên gia đến xứ Balođixtan thanh sát việc thảm sát chó và kế hoạch đối phó làm thất bại chuyến thanh sát đó của hoàng gia Balođixtan.

“Utopi – một miếng” để đời có chuyện xứ Balođixtan thanh bình,thái tử không muốn làm quốc vương, họp hành ít, lễ hội không vẽ vời, cái gì lợi đuợc cho dân thì làm cho dân, đem cho dân. Có chuyện nội bộ hoàng gia dòng họ Đamua trị vì xứ Balođixtan với lời nguyền không đuợc hôn nhân ngoại tộc, nếu không bỏ đuợc lời nguyền này thì dòng họ sẽ suy tàn, vương quốc sẽ suy sụp. Rồi chuyện tình yêu bất ngờ giữa anh chàng Phạm Thế Hệ thôn chè và cô công chúa Mamen Đamua xứ Balođixtan, mặc dù nàng đã có chồng, và nàng sẽ theo chàng về Việt nam với tư cách trông coi việc xây cất ngôi chùa ở thôn Chè-món quà của Thái tử tặng anh thợ thịt chó…

“Utopi – một miếng để đời” – bất ngờ trở thành cuốn sách cuối đời của Vũ Bão lại là tác phẩm tập thành làm nổi rõ nhất cái chất của văn Vũ Bão. Phạm Thế Hệ chính là tên thật của nhà văn Vũ Bão đuợc lấy làm tên nhân vật chính.

Balođixtan – nghĩa là nơi xa, phương xa. Quốc vương mang tên Sangxong Đamua nghĩa là Bài ca tình yêu còn Thái tử có tên Ghita Đamua nghĩa là Cây đàn tình yêu.. Những ẩn dụ, những điều tưởng tượng nhưng lại thật rất thật. Một tác phẩm chất chứa, nói đuợc nhiều điều, nhưng vẫn rất là Vũ Bão: văn rất hoạt, rất gây cuời, rất lôi cuốn, như đùa, như giỡn, như chơi, để đọc rồi cuời thì thấy thấm cùng nhà văn một nỗi buồn trầm lặng..

Như ở trong các truyện ngắn, bút ký, tản văn của Vũ Bão, cái cười của ông trong tiểu thuyết này khi dí dỏm, lúc sảng khoái, lúc giễu nhại, nhưng dư vị để lại thật chua xót, tiếc nuối. Đây là cái tiếc nuối cần thiết của những tấm lòng thiết tha với con người và xứ sở, kỳ vọng vào một xã hội ngày càng tốt đẹp và văn minh hơn” – Đó cũng là những gì mà hội đồng chung khảo xét tặng giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội dành cho cuốn tiểu thuyết này.

Thanh Lan

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


Chữa Lành Nỗi Đau – You Can Heal Your Life
(VTV1 Ngày 30/03/2008)

Xem thêm nhiều hơn Thu gọn


 
Mua ở đâu?