Tuyển Tập Truyện Ngắn Thành Phố Hồ Chí Minh:
” Cho đến trước khi bị ngọn lửa táp trọn khuôn mặt, anh sực nhớ nụ cười ngây ngô của cô bé bước chân vào lớp một.
Anh cũng cần phải cứng cỏi để công nhận một điều nhiều khi chúng ta hoàn toàn không thuộc về nhau. Thậm chí chúng ta có những suy nghĩ về nhau tồi tệ. Như anh từng gọi thầm em là gai bao. Em cũng từng nghĩ rằng anh là thằng dại gái đến mê muội.
– Anh ngồi quán nước trước cổng trường, chờ nàng hoàn tất hai tiết lịch sử triết học Tây phương. Nàng vào lớp lúc chính giờ.
Nửa tháng nay anh không gặp nàng. Anh ngưng làm tình với nàng.
Anh không muốn nàng nhìn thấy sự khó thở toát ra từ anh, từ sau tai nạn của thằng cháu trai. Nó đã bỏ lại tuổi trẻ và hoài bão của mình tại một nơi không tên tuổi. Một thanh niên có đầy đủ tố chất để thành đạt tại trung tâm thành phố lơn, nhưng quyết định chọn nghề bảo vệ sức phá của bão biển rồi bỏ mạng sau cơn bão số năm.
– Em hoài nghi những người đồng trang lứa với mình sống lý tưởng?
– An thừa biết em đang nghĩ gì.
Trong tận sâu thẳm anh, nàng hiện thân nhiều cung bậc.
Anh hoài nghi thời gian mình đã trôi qua với những cuộc tình đọng lại cảm giác vui trong khoảnh khắc. Anh cần một điều gì đó ở những cô gái anh yêu, nhưng anh chưa thể hình dung đầy đủ anh khốn khổ như thế nào nếu anh chung sống lâu dài với họ, chung đụng với họ hàng ngày với bao lo toan bề bộn.
Anh cũng chẳng thể hình dung được anh phải như thế nào nếu làm một người cha của một đứa trẻ với nàng.
Anh định nghĩa sự chung thuỷ chỉ là một sự gắn kết hai người khác giới trong một môi trường và không gian nhất định, còn khi buông nhau ra hai người co quyền tìm sự thuỷ chung với người khác. Nhưng chính anh không chịu được cảm giác bị lừa tình.
– Anh cần nàng?
– Anh yêu nàng?
– Anh đặt ra hàng loạt câu hỏi như thế, để rồi anh tự nhủ khoảng thời gian này anh cần làm điều gì đó chỉ để nàng hiểu rằng anh làm vì nàng.
Anh có thời gian đi băng qua cánh đồng ngút ngàn, thơm lừng mùi lúa chín. Anh đi trong sáu tiếng đồng hồ, không ngừng. Rốt cuộc anh cũng không đi hết cánh đồng như anh dự định, mặc dù chỉ cần mười lăm phút nữa anh sẽ băng qua cánh đồng để đến con đường lộ lớn dẫn đến thị trấn Quan Du…”.
Mục Lục:
Đêm thành phố đầy sao
Người ăn gío
Một chín chín trên bốn một
Tội lỗi tự nhiên
Ngộ ra từ sếp
Cây rắn lục
Bến muộn
Nửa đêm
Tháng và năm
Lời thế với sóng
Những mảnh ván thiêng
Tro bụi
Những chiếc ô ngày thứ sau
Phiêu linh trắng
Lời nguyền đã nghiệm
Bữa tiệc
Ghi chú về những tấm gương
Những giấc mơ của người đeo nhẫn
Nhẹ lòng mà đi
Chiếc phù kiều trong đêm
Con chó trắng.
Mời bạn đón đọc.