“… Jenny quả thật chỉ là một chiếc bóng nhạt nhoà trong quá khứ. Suốt chín tháng trời Don không mảy may nghĩ tới nàng. Chàng thân mật khoác vai các đồng nghiệp trẻ Tây Ban Nha, trước mắt và trong tim chàng là hình bóng những cô cậu bác sĩ trẻ chăm chỉ và thông minh. Hơn ba mươi tuổi rồi, vậy mà chàng vẫn hồn nhiên hoà đồng với các bạn trẻ hăm mốt, hăm hai, mặt mày hớn hở. Những buổi chiều cùng họ tản bộ trong khuôn viên bệnh viện, những buổi tối dắt dìu nhau đi vào dạ hội sôi nổi với vũ điệu flamenco, những buổi bình minh cùng ngắm ánh mặt trời đỏ ối chiếu rực rỡ trên quãng trường Oriente thoáng đãng, tất cả những điều đó đã tạo cho chàng một quãng đời đầy lý thú mà bóng dáng Jenny hoạ chăng chỉ là một vệt xám mờ nhoè ở cuối chân trời.
Những đồng nghiệp ở Madrid nhận ra ở chàng một sức làm việc phi thường. Sáng ra, sau giời điểm tâm qua loa tại tầng năm khu nhà cao tầng thủ đô Tây Ban Nha, chàng đến xem bệnh, dự giao ban, tiến hành hội chẩn khoa và lên giảng đường tại trung tâm đào tạo viên trường. Buổi chiều chàng có ba tiếng đồng hồ để đọc sách và nghiên cứu ở thư viện soạn bài giảng cho ngày hôm sau và khám lại bệnh nhân nặng. Tại sân quần vợt, dười ánh điện sáng trưng, chàng luôn bắt gặp những khuôn mặt sáng láng và ngời ngời hạnh phúc của các bạn trẻ thủ đô. Hoà trong hịp sống sôi nổi của họ. Don cảm thấy như mọi tế bào trong cơ thể và mọi ngõ ngách tâm hồn của mình đều được làm mới lên trở lại. Cầm tay các cô cậu học trò thong dong đi giữa lòng thành phố Madrid, chân bước qua những con phố chập chững lúc cao lúc thấp, mắt mải mê ngắm nhìn những toà nhà tráng lệ; khi thì bảo tàng Prado, khi thì trung tâm mỹ thuật Reina Sofia, nhiều khi chàng say sưa quên cả gốc gác, chẳng còn biết mình là ai.
Sáu giờ sáng, chàng chuẩn bị ra sân bay để quay về New Yord hoàn tất chuyến thực hành sau đại học thì Helene đến. Cô sinh viên mỹ miều gõ cửa phòng rất khẽ, mùi dầu gội đầu thơm ngầy ngậy làm Don choáng ngợp ngay phút đầu. Helene đi đôi hài vải, đôi chân sáo xoắn tít vào người Don. Chàng nghe từ đôi môi mọng đỏ một âm thanh dịu dàng:
– Thầy thật điển trai! Em yêu thầy lắm thầy biết không!
Người Don như bay bổng. Chàng chưa kịp lùi lại thì thân hình thon thả và ngát hương của cô sinh viên đã nằm gọn trong lòng chàng. Helene run rẩy ôm lấy chàng với sự say đắm của một thiếu nữ khao khát yêu đương. Từ vạt tóc vàng óng ả của Helene đột nhiên trong trí Don hiện ra hình ảnh chàng lúc càng rõ nét của Jenny. Phải, một Jenny lồ lột hiện ra từ một quá khứ nào xa tít tắp. Don cố đi về phía chiếc bàn con, tay lần tìm thành ghế, chàng nhíu mày, một cảm giác hụt hẫng len vào tâm trí chàng…”(Trích đoạn Tuổi của tình yêu – Trần Như Luận)
Mục lục:
Chiếc phao cứu sinh – Trần Thùy Mai
Bông hoa một đời – Nguyễn Mỹ Nữ
Ngày cuối – Đoàn Lê
Trên nền tuyết trắng xoá – Mcammond Nguyễn Thị Tú
Lông ngỗng trắng – Mcammond Nguyễn Thị Tú
Lớn hơn một ngã rẽ – Trần Như Luận
Khúc luân vũ – Nguyễn Thuỵ Lê
Buồn vui mấy lần – Nguyễn Đặng Mừng
Kẻ phản bội – Nguyễn Văn Học
Đi giữa trời không – Ngô Khắc Tài
Những ả váy ngắn – Nguyễn Thị Diệp Mai
Chân bay lên trời – Thu Trân
Mong một cơn mưa – Tô Hải Vân
Lối rẽ của hồng nhan – Nguyễn Trọng Tấn
Vầng trăng trên dòng rạch chiếc – Nhã Lam
Câu chuyện của bà giáo già – Bùi Việt Sỹ
Tuổi của tình yêu – Trần Như Luận
Một mùa đông bớt lạnh – Doãn Dũng
Bản năng vô tận – Trịnh Minh Hiếu
Hoa bay cuối trời – Cao Duy Sơn
Cuối đường hạnh phúc – Ngô Nguyễn
Tan theo sương mù – Nguyễn Thị Hoàng
Mời bạn đón đọc.