14 câu chuyện trong tập truyện ngắn này có thể đôi chuyện bạn đã gặp trong tập truyện ngắn và ký Nước chảy mây trôi nhưng cảm giác khi đọc lại vẫn tươi mới: Dòng nhớ, Hiu hiu gió bấc, Lỡ màu, Chiều vắng, Chuyện của Điệp, Nửa mùa, Huệ lấy chồng, Bến đò xóm Miễu, Ngổn ngang, Nhà cổ, Nhớ sông, Đau gì như thế, Nước chảy mây trôi, Biển người mênh mông…
Chúng tôi xin trích một đoạn trong truyện ngắn Ngổn ngang viết về chuyện tình của một cô phóng viên trẻ, đây là đoạn miêu tả tâm trạng thất tình theo cách rất Nguyễn Ngọc Tư:
Tôi về ngồi ngay chỗ ngạch cửa nhổ tóc bạc cho má tôi. Tôi không nói gì hết vì sợ mình để rớt nước mắt lên đỉnh đầu đã trống huơ của má. Má kể hồi sáng này dì Hai dưới quê có lên, tôi hỏi dì Hai đâu. Má nói bữa nay mười sáu, ngày tốt nên dì Hai đi trồng răng lại, mấy cái răng cũ chờ ăn kẹo cưới của cháu gái, mỏi mòn quá nên rụng hết trơn rồi. Má bất thần hỏi:
– Thằng Bảo với con dang dở rồi, không tới đâu rồi, sao con không giữ thằng kia lại hở con?
Ui chao, má hỏi tôi ngay lúc tôi không bình thường nhất. Tự dưng tôi thèm được dốc hết lòng yêu thương ai đó để chia sẻ, dìu dắt nhau đi trên con đường đời ngổn ngang mà vì một nỗi đam mê nào đó tôi đã đánh mất rất nhiều”.
“Truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư giản dị, đầy “hương vị” miền Tây, rất gần với tâm hồn người dân Nam Bộ” (Nhà văn Trần Kim Trắc)
“Đọc truyện ngắn Nguyễn Ngọc Tư thích lắm, lối viết nhẹ tênh như kể chuyện vậy mà sâu lắng đời thật, chất triết lý trong cuộc sống cao” (Nhà thơ Song Hảo)