“Thoan nhìn sấp tiền đển trên bàn rồi liếc mắt sang chồng chờ đợi một quyết định cuối cùng. Nhà giàu có khác, khoản tiền họ thuê vợ chồng Thoan khá hậu hĩnh. Họ giao kèo, nhóm khóc thuê của Thoan phải trực 24 trên 24 nghĩa là suốt ngày đêm cho đến khi người chết được mồ yên mả đẹp mới ra về. Cả thảy bốn triệu đồng cho tám người. Bốn người trong đội nhạc hiếu, còn lại 4 người thay nhau khóc ròng rã suốt 24 tiếng liền. Vị chi mỗi người khóc liên tục sáu giờ đồng hồ. Người khóc chính và nói “rap” thành bài, còn ba người kia thì tạo tiếng nền rên rỉ phụ họa cho thê thảm. Kể giá thế là hời. Nhưng tại sao Thành, chồng Thoan lại chần chừ định trả tiền lại. Đã hai mươi năm vợ chồng Thoan – Thành chuyên khóc thuê nổi tiếng khắp trong huyện. Khóc mướn để lấy tiền mà tiền nhiều thế, sao lại từ chối cơ chứ…”
Trích đoạn ngắn trong “Nước Mắt Sạch” của tác giả Vương Tâm.
Xem thêm nhiều hơn Thu gọn