Xem sách hay

Truyện Ngắn Được Giải Báo Văn Nghệ 1995 – 2004

Mua ở đâu?
Nhiều Tác Giả

“…Gã phục vụ đứng bên bàn và những người làm công việc bảo vệ sòng bạc đang ngồi trước những màn hình camera trong một căn phòng hẹp ở tầng áp mái đã trố mắt nhìn một ảo thuật gia trình diễn:

Những ngón tay gầy dài, dẻo như không có đốt xương, quấn quýt lấy cỗ bài poker. Trên mặt bàn, năm mươi tư quân bài được rải ra, thu lại lần lượt theo những dải hình cánh cung, dọc, ngang, đều tăm tắp như được đo từng li. Rồi, các quân bài dính chờm vào nhau khoảng một phân, lướt trên không, nối nhau từ bàn tay này sang bàn tay kia qua lại vài lượt. Rồi nữa, cỗ bài được tách ra hai phần ngẫu nhiên mà khi đặt cạnh nhau, không bên nào hơn kém một lá. Hai nửa cỗ bài được dựng nghiêng tựa vào nhau thành chữ V ngược, rồi lần lượt từng lá bài bên này đổ úp vào lá bài bên kia rất nhanh, xếp lại cỗ bài vuông vắn. Tất cả chừng hai phút.

Ông Y thở khói xì gà, mắt lim dim như đang nghĩ về một chuyện khác, không để tâm đến việc trang bài theo kiểu ấy. Gã phục vụ trố mắt nhìn ông. Gã tin rằng bậc kỳ nhân này đã từng để dấu tay trên những lá bài của các sòng bạc ở Lass Végas, Paris, Áo Môn, Hồng Kông. Ông Y nhắc bạn:

– Toa cũng nên xuất một chiêu để thằng nhãi này khỏi ám chúng ta.

Ông Ích chìa bàn tay ngắm nghía. Những ngón tay khô héo chai cứng và sứt sẹo vì cuộc mưu sinh chật vật: Khâu vá giày, đẽo khắc bia mộ, cán mì sợi, cắt ba – via dép nhựa. Có đêm, nhớ, ông lấy cỗ bài, bày lên bàn ngắm nhìn từng lá bài thân thiết, rồi tự nhiên, ngoài ý muốn của ông, những ngón tay làm những động tác quen thuộc với cỗ bài.

– Moa chịu. Làm sao còn có thể xuất thủ ảo diệu như toa được.

Ông buồn bã, thờ ơ xoa nhẹ bàn tay lên cỗ bài vài lượt như cách người ta vo gạo. Những ngón tay khẽ rung động trong khi bàn tay vẫn xoa đều. Cỗ bài được tãi ra rồi lại thu xếp lại như cũ chỉ bằng một bàn tay.

Ông Y chằm chằm nhìn bàn tay bạn rồi bật cười ha hả. Ông nói với gã phục vụ bằng chính tiếng mẹ đẻ của gã, tiếng Hoa:

– Mày thấy đấy, ông ấy đã làm trật tự các lá bài thay đổi đến mấy bận. Cỗ bài đã được trang kỹ đến thế, mày chẳng còn việc gì ở đây nữa.

Gã phục vụ cúi đầu cung kính đi giật lùi ra cửa…” (Trích Ván Bài “Tỷ Điểm Tử” của Bão Vũ – Giải nhất Cuộc thi 2003 – 2004)

Mục lục:

Mười năm còn lại

Ngày cuối cùng của chiến tranh (Vũ Cao Phan)

Tiếng rừng (Hiền Phương)

Rước chữ (Dương Duy Ngữ)

Dốc chiều hôm (Trần Phương Anh)

Tìm trầm (Hoa Ngõ Hạnh)

Cuộc cờ lều Ngộ Vân (Trần Hạ Tháp)

Phía sau gương mặt người (Nguyễn Đức Thiện)

Nghề sông nước (Đức Ban)

Cơn lũ (Nguyễn Bản)

Sông Hậu xuôi về (Nguyễn Lập Em)

Người chơi đàn nguyệt ở Hàng Châu (Đỗ Trung Lai)

Một lứa bên trời (Trần Thị Huyền Trang)

Cô tôi (Thuỳ Dương)

Thung mơ (Hà Nguyên Huyến)

Nửa mặt trăng trong mặt trời (Phạm Thị Ngọc Liễn)

Bộ bài (Nguyễn Mỹ Nữ)

Người đàn ông huyền thoại (Hồ Tĩnh Tâm)

Như gốc gụi xù xì (Hà Thị Cẩm Anh)

Cơn mưa hoa mận trắng (Phạm Duy Nghĩa)

Ván bài “Tỷ Điểm Tử” (Bão Vũ)

Thầy giáo văn chương (Đoàn Ngọc Hà)

Bông cỏ giêng (Nguyễn Hiệp)

Bài ca phu hồ (Trần Nhật Linh)

Dòng Kalong (Trung Phương)

Trinh tiết xóm chùa (Đoàn Lê)

Anh em sinh đôi (Vũ Oanh)

Ấm Đường ở hội thi (Phạm Thái Quỳnh)

Đau gì như thể…(Nguyễn Ngọc Tư)

Nhạc công ống nước (Tô Hải Vân)

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?