“….Bỗng Tỉ nghe hình như có tiếng rên rỉ nho nhỏ, loáng thoáng như tiếng mèo con kêu. Lắng tai nghe kỹ lại, rõ ràng là tiếng rên của con người!
Tỉ đứng lên lần theo tiếng rên mà đi tới. Tiếng rên lúc có lúc không, lúc nghe thật gần lúc lại như ở xa xăm, rất khó xác định được vị trí.
Thật cố gắng Tỉ mới có thể phán đoán được âm thanh đó phát ra từ một trong những ống cống phía bên kia.
Thế là Tỉ lần đi tới đó, chui đầu vào từng ống cống để quan sát thật kỹ. Đến cái ống cống nằm lẻ loi tận ngoài chỗ khuất, Tỉ mới phát hiện ra có một người đang nằm bên trong.
– Ai đó? Ai nằm bên trong đó?
Tỉ cất tiếng hỏi lớn.
Đáp lại lời Tỉ chỉ là tiếng gió xạc xào và hình như có một tí âm thanh của tiếng người hoà vào trong đó mà Tỉ không làm sai nghe rõ được.
– Ai? Ai đó?
Tỉ lại hỏi lần nữa. Hắn run run khi nghĩ tới trường hợp có thể đây là một xác chết bị bọn cướp giết hạt rồi đem giấu vào đây.
Hắn nửa muốn bỏ đi nhưng nửa lại muốn chui vào kéo người đó ra để xem coi sống chết thế nào cho thật rõ ràng.
Cuối cùng, lòng nhân đạo trong Tỉ cũng đã thắng được nỗi lo sợ.
Hắn cúi xuống, khom người bò vào trong ống cống, vừa chạm tay vào người đó, hắn cảm thấy một luồng hơi ấm truyền sang tay mình nên đã vững bụng tiến thâm chút nữa và từ từ vừa lôi kéo, vừa gượng đỡ đã đem được người đó ra ngoài.
Dưới ánh sáng lờ mờ của vầng trăng non đầu tháng, Tỉ hết sức bất ngờ khi nhận biết người đàn ông đang lâm nguy kia không ai xa lạ mà chính là Thống, bạn của Tỉ!
– Thống! Trời ơi… Tại sao mày lại ra nông nỗi này? Ai hại mày? Mày nói cho tao biết đi!
Cả người Thống bê bết máu. Máu ở khoé miệng vẫn không ngừng ri rỉ chảy ra.
Tỉ hốt hoảng sờ nắn khắp người Thống để xem thương tích nặng nhẹ ra sao, nhưng thật bất ngờ trên cơ thể Thống hoàn toàn không có một vết tích gì.
– Mày nói đi? Có phải đứa nào đã đánh vào đầu mày không? Mày bị thương ở đâu?
Tỉ lay lay Thống, nôn nóng muốn biết về thương tích của bạn…”
Mục lục:
Đồng xu nhốm máu
Ngọc lan ma
Luật đời vay trả
Mời bạn đón đọc.