Xem sách hay

Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm – Quả Báo Nhãn Tiền

Mua ở đâu?
Nam Thanh

“Ma quỉ” xưa nay vốn là chuyện khó tin, tuy nó được thêu dệt qua những lời đồn đại nhưng thực tế thì ít ai chứng minh được sự tồn tại của thế giới âm hồn. Những câu chuyện nhân gian kể về chốn âm cung, về những oan hồn vất vưởng và những mối oan thù truyền kiếp thật ra cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi. Người ta luôn tin rằng dù ở cuộc sống thực tại lúc còn sống, hay nơi chốn diêm đình lúc hồn lìa khỏi xác thì nơi nào cũng có những qui định như nhau. Chốn nhân gian có toà án, có pháp đình phân xử chuyện sai trái, lỗi lầm thì chốn âm cung cũng có những sự phán xét và những hình phạt thích đáng. Muốn thoát được sự đối mặt với cái “quan toà” chỉ duy nhất một điều là không phạm lỗi. Nhưng trong cuộc đời một con người, có mấy ai tránh khỏi lỗi lầm? Điều quan trọng là sai phải biết sửa. Có những người do tuổi trẻ nông nổi đã gây nhiều tội lỗi, khi thức tỉnh nhìn lại họ biết mình đã phạm tội và muốn chuộc lại lỗi lầm đó. Như thế vẫn chưa muộn. Quãng đời của một người rất dài, bất cứ khi nào ý thức được mình sai thì chúng ta vẫn còn cơ hội để sữa chữa. Chỉ cần thành tâm hối lỗi và chứng minh sự hối hận đó bằng những hành động của mình, tích cực làm từ thiện, giúp đỡ người nghèo, siêng năng đến chùa chiền để nghe kinh niệm phật… tất cả đều là những việc làm cao đẹp đáng trân trọng, góp phần làm giảm nhẹ tội lỗi của chính mình…

Những câu chuyện được viết nên trong tập truyện này hoàn toàn hư cấu với mục đích mong mọi người hướng thiện, sống đúng đạo lý, đừng bao giờ làm hại đến ai… một cuộc sống bao dung đầy lòng nhân hậu sẽ đem đến cho chúng ta một tâm hồn thanh thản…

“… Ba Thìn xẵng giọng quát lại. Song, hắn giật mình mở mắt ra nhìn sang bên cạnh. Vợ hắn vẫn nằm ngủ say sưa. Mà rõ ràng là vợ hắn lại không có tật nói mớ trong khi ngủ. Vậy thì vừa rồi ai nói với hắn vậy kìa?

Có lẽ là hắn mơ.

Đập đập vào trán mình mấy cái rồi Ba Thìn nằm xuống ngủ tiếp. Nhưng vừa nhắm mắt lại, hắnlại nghe thấy giọng nói vang lên bên tai mình.

– Lời ông Sáu nói là đúng đó.

– Đúng gì chớ…

Ba thìn vùng dậy, quát nhặng lên nhưng xung quanh vẫn chẳng có ai. Vợ hắn vẫn nằm ngủ say sưa, còn ngáy nhè nhẹ nữa.

Ba Thìn nhìn xung quanh phòng ngủ của hai vợ chồng. Không có một ai khác ở trong này. Hắn chau mày, chép miệng, nói một mình.

– Có lẽ bị ám ảnh bởi lời nói của lão già đó, chẹp!

Nói xong, Ba Thìn nằm xuống. Lần này không quên với tay tắt cái đèn ngủ ở ngay cái bàn kê sát đầu giường.

– Không phải là ám ảnh đâu.

Chưa kịp nhắm mắt lại, Ba Thìn đã nghe thấy giọng nói vang lên bên tai. Và lần này, đúng là Ba Thìn không thể quát nhặng xị lên được nữa. Mà hai mắt hắn mở thô lố, muốn lồi hẳn ra ngoài.

Ngay chỗ đầu giường của hắn, bên cạnh cây đèn ngủ đã tắt là một người thanh niên đứng đó, mắt nhìn hắn không chớp.

Ba Thìn bật dậy nhưng người hắn không sao nhúc nhích được, hệt như bị hàng ngàn cánh tay vô hình níu giữ hắn nằm im trên giường. Hắn chỉ có thể động đậy được cái đầu, ngọ nguậy đủ để có thể chiếu ánh mắt vào người thanh niên đang đứng ở ngay đầu giường của hắn. Khuôn mặt của người thanh niên bê bết máu và đất, không còn nhận ra rõ mặt mũi. Chỉ có đôi mắt sáng quắc là rõ nhất và đang chiếu tia nhìn của mình vào Ba Thìn.

Ba Thìn thấy người mình lạnh toát. Mắt mở to, muốn chớp cũng không sao chớp được. Hình như có ai đó đã dùng những ngón tay để banh mắt hắn ra vậy.

Hình hài của người thanh niên. Rõ ràng là hình hài của thanh niên đang đứng nhìn hắn nhưng sao không thể nhìn rõ chân tay người của chàng ta. Chỉ thấy một vùng khói xám mờ ảo quyện vào nhau thành hình hài một con ngưòi. Chỉ có khuôn mặt của anh ta là rõ ràng nhất…”

Mục lục:

Quả báo nhãn tiền

Ngoại tình với ma

Hoán đổi.

Mời bạn đón đọc.

 

 
Mua ở đâu?