Xem sách hay

Truyện Không Đọc Lúc Nửa Đêm – Hồn Ma Trả Nghĩa

Mua ở đâu?
Mộng Thu

“Đang ngó quanh quất thì bất ngờ bóng trắng xuất hiện ngay mặt Quí, chỉ đứng cách Quí chưa đầy một sải tay.

– Cô… cô là ai?

Quí giật mình lắp bắp hỏi khi nhận ra bóng trắng đứng cạnh bên mình là một cô gái.

Cô gái xoay người lại làm Quí càng ngạc nhiên hơn nữa.

– Cô… cô chính là cô gái trong những giấc mơ của tôi?

Cô gái nhoẻn miệng cười:

– Đúng rồi! Người con gái thường đến trong mơ chính là em! Anh Quí vẫn còn nhận ra em sao?

Quí mừng quýnh, chồm tới định nắm tay cô gái nhưng hai bàn tay Quí chạm vào khoảng không trống rỗng. Quí rụt tay về, hấp tấp hỏi:

– Mi Lu đâu? Sao hôm nay cô không dẫn nó tới thăm tôi? Những lần trước cô đều dẫn nó theo mà?

Cô gái làm mặt giận:

– Cũng vì chuyện của Mi Lu mà em rất giận anh đấy! Em đã từng muốn bỏ mặc anh rồi. Nhưng thấy anh đã thật lòng hối hận, nên em quyết định tha lỗi cho anh đó!

Quí ngơ ngác:

– Cô nói gì tôi không hiểu?

Cô gái nhìn Quí cười chúm chím:

– Anh từ từ suy nghĩ rồi sẽ tự hiểu ra thôi. Hôm nay em tới đây là để chào từ biệt anh!

– Từ biệt tôi? Cô làm đầu óc tôi rối lên rồi đây! Nhưng mà cô khoan nói những chuyện khác, cô làm ơn nói cho tôi biết Mi Lu đâu?

Quí khẩn trương, chỉ sợ cô gái lại nhanh chóng tan ra như những lần trước.

Cô gái nhìn Quí thông cảm:

– Anh đừng cuống lên như thế! Hôm nay Mi Lu không thể theo em đến thăm anh được, nhưng mà anh đừng có lo, ngay sáng ngày mai anh sẽ được gặp lại Mi Lu. Nhưng anh phải hứa với em là anh luôn luôn đối xử tốt với nó đấy nhé! Nếu anh mà còn làm gì tổn hại đến nó một lần nữa, em sẽ không tha cho anh đâu!

Quí lặp lại như kẻ mộng du:

– Sáng mai tôi được gặp lại Mi Lu sao? Nó sẽ sống với tôi như trước kia chứ? Tôi nhớ… tôi nhớ nó đã chết rồi mà?

Cô gái bật cười:

– Đúng là nó đã chết rồi nhưng duyên nợ với anh còn chưa dứt nên nó phải sống lại thôi! Mà thôi, anh đừng hỏi nhiều nữa, em không được phép nói nhiều đâu.

Cô gái bước tới gần Quí chút nữa rồi nói với giọng nghiêm trang:

– Kiếp nạn của anh đến đây là chấm dứt. Từ nay, cuộc sống của anh sẽ được yên ổn tới cuối đời, không còn gặp bất kỳ sóng gió nào đáng kể nữa. Như vậy là nhiệm vụ của em đã hoàn thành. Em tới chào anh, em đi. Từ hôm nay, mãi mãi không bao giờ chúng ta còn gặp lại nhau nữa…

Quí cắt nganh lời cô gái:

– Khoan, tôi xin phép hỏi, giữa tôi với cô có quan hệ như thế nào? Tại sao cô lại có trách nhiệm gì đó với tôi? Tôi xin cô nói rõ cho tôi biết, đừng để tôi phải nát óc vì chuyện này! Từ những lần đầu tiên gặp cô trong giấc mông, tôi đã rất lấy làm lạ, vì hình như tôi với cô hoàn toàn xa lạ, mình chưa từng gặp nhau trong đời thật, phải vậy không cô?

Cô gái do dự một lúc rồi cất tiếng:

– Đáng lẽ ra em không được nói gì với anh hết, nhưng thấy anh tỏ ra khổ sở như vậy em không cam lòng. Đúng là em với anh chưa từng gặp nhau trong đời thật, nhưng mẹ anh là người có ơn rất lớn với mẹ con em, mẹ em đã dặn dù sống hay chết gì cũng phải báo đáp ơn nghĩa đó. Vì vậy, suốt bao nhiêu năm qua, em luôn luôn có mặt bên cạnh anh, để bảo vệ anh. Anh đừng hỏi tại sao em không giúp em thoát khỏi những tai ách, vì đó là kiếp nạn mà anh phải chịu, đó là những ân oán mà kiếp trước anh đã gây ra, không ai có thể thay đổi được. Thôi, em nói vậy cũng đã quá rõ ràng rồi, giờ đã tới lúc em phải đi…

Cô gái vừa dợm bước bỗng sực nhớ lại điều gì, dừng chân lại:

– À, quên nữa, suýt một tí em lại mắc lỗi lầm rồi, cũng tại anh hỏi nhiều quá làm em không tập trung được đó!

Quí vẫn đứng ngẩn ngơ không nó được lời nào, cũng không hỏi thêm câu gì được nữa.

Cô gái phì cười khi nhìn vẻ mặt đờ đẫn của Quí:

– Coi anh kìa, em sắp báo cho anh một tin vui nè, phải tươi tỉnh lên đi chứ!

– Tin vui à?

Quí hỏi lại.

– Da. Ông bà Hai còn để lại cho anh một số vốn khá lớn, ngày mai anh hãy sử dụng nó cho việc làm ăn chân chính, không được dại dột như những lần trước đâu nhé! Em nói rồi đó, nếu anh còn như vậy nữa em sẽ không tha…

Quí thắc mắc:

– Cô nói vốn liếng gì? Sao tôi không biết gì hết?

– Ngay phía dưới giường ngủ của anh, tại miếng gạch thứ ba tính từ trong tường, anh cứ đào đúng chỗ đó lên thì khắc biết. Em phải đi đây, chào anh nhé!

Bóng trắng đứng trước mặt Quí bắt đầu tan loãng ra, Quí cuống quít gọi to:

– Cô ơi… cô ơi, tên cô là gì thế?

– Mi Lan… Mi Lan…

Tiếng cô gái từ xa xăm vọng đến. Bóng trắng đã hoàn toàn biến mất. Quí lẩm bẩm:

– Mi Lan! Cái tên này sao nghe quen quá… Thôi rồi, mình nhớ ra rồi, đó chính là tên của cô bé nuôi Mi Lu trước mình… Hèn gì… hèn gì lúc nào mình cũng thấy cô gái đó và Mi Lu quấn quít bên nhau. Vậy mình không nghĩ ra được, mình đúng là qua ngu ngơ…”

Mời bạn đón đọc.

 
Mua ở đâu?