Nhà thơ, nhà báo Bùi Hoàng Tám cho rằng, nếu Phạm Tiến Duật làm nên một Trường Sơn kỳ vĩ trong thơ, thì Trần Đăng Khoa có một Trường Sa sừng sững bằng văn chương được tạo dựng bởi tài năng và trái tim của một người lính đảo.
Người viết về Trường Sa rất nhiều, nhưng viết như Trần Đăng Khoa thì cũng không có mấy ai. Từng là một người lính hải quân, cùng đồng đội vật lộn với sóng gió, Trần Đăng Khoa khẳng định: “…Ra đến Trường Sa, tôi mới hiểu vì sao nước biển mặn. Và có lẽ không ở đâu nước biển mặn như ở Biển Đông. Mặn như máu”… Đặc biệt là thơ văn của anh về người lính, về Trường Sa, mà tiêu biểu nhất là tiểu thuyết “Đảo chìm”… đã làm “dậy sóng” trong trái tim hàng ngàn người đọc.Trong cách “lột tả” tài tình mà rất tinh tế, một Trường Sa gần gũi đến mức như làng xóm quê hương, như từng ngôi nhà, từng ngõ xóm, hiện hữu chứ không mơ hồ, vời vợi hay khô khan như một chấm xanh trên bản đồ. Phải nói rằng, chưa thấy có một cây bút nào nhắc đến Trường Sa độc đáo, vừa day dứt vừa yêu thương đến thế!
Mời bạn đón đọc.