“Phi Long đang ngủ say, hắn bỗng giật mình, rồi đột nhiên nhỏm dậy. Hắn mở nhanh đôi mắt to, sắc sảo nhìn quanh gian phòng, tai vểnh lên nghe ngóng động tĩnh. Hắn đang xác định thật nhanh xem những gì hắn thấy trong cơn mê và những gì đang diễn ra ở đây, đâu là thực? Tư thế, dáng điệu của Phi Long sẵn sàng tới mức có thể bật ngay xuống giường, chui tọt vào hầm trú ẩn, nếu như nghe tăm một trái đạn pháo kích, hoặc có hiệu lệnh báo động chiến đấu.
Nhưng không có gì đặc biệt xảy ra cả, khu vực quận lỵ và chi khu hoàn toàn yên tĩnh. Những điều đã làm Phi Long giật mình tỉnh giấc chỉ là trong cơn mê…”