Truyện “Dấu ấn” (Nguyễn Ngọc Mộc) là truyện ngắn viết về số phận con người trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, ông chiến đấu và hy sinh thầm lặng, tưởng rằng sự hy sinh ấy không để lại dấu ấn cho đời, không ai biết ngoài người vợ, song người vợ ấy lại gánh chịu nỗi đau không thể nói thành lời với người đời. “Dao sắc nhờ cán” đề cập đến cái đẹp vĩnh cửu của đời sống, đó là cái ẩn tàng ở phía sau, là cái linh thể hàm chứa ở sự vật chứ không chỉ là cái hiện ra ở bề mặt của nó. “Chiếc vòng bạc” (Tạ Bảo) viết về tình yêu thủy chung son sắc của người con gái trong năm tháng chiến tranh với kỷ vật “chiếc vòng bạc” – một vật mà người ta thường đeo nó trên cổ tay ngoài việc đo sức khỏe (mỗi khi bạc xám là người yếu, bạc ánh lên màu sáng là người khỏe)”, và trong truyện “Nó còn đo được độc nông sâu trong tâm hồn, trí tuệ”. “Một người Hà Nội” (Nguyễn Khải) chỉ sự biến hóa theo thời thế để sinh tồn nhưng người Hà Nội vẫn giữ được cái tính gốc: dám quên thân mình vì nghĩa lớn, biết tôn trọng và giúp đỡ những tài năng khác nhau kéo về đất kinh đô lập nghiệp… “Kẻ mang án tù giam” (Nguyễn Quốc Trung) viết về tình trạng tham nhũng ở nước ta với hình ảnh của những kẻ bị tha hóa và quan niệm của người đời đối với họ… Và nhiều tác giả khác như: Trần Kim Trắc, Đỗ Chu, Tô Hải Vân, Phạm Ngọc Chiểu… đã góp mặt trong tuyển tập này.
MỤC LỤC
Đỗ Chu – Hương cỏ mật
Nguyễn Ngọc Mộc – Dấu ấn
Hữu Ước – Đám ma hủi
Ma Văn Kháng – Dao sắc nhờ cán
Đỗ Hoàng – Thầy Bảng
Nguyễn Quang Thiều – Mùa hoa cải bên sông
Hoàng Giá – Bến Tầm Phu
Nguyễn Lập Em – Sông Hậu xuôi về
Tạ Bảo – Chiếc vòng bạc
Dũng Hà – Hạnh phúc ở đâu
Nguyễn Khải – Một người Hà Nội
Trần Kim Trắc – Mấy sông cũng lội
Bão Vũ – Vết thương trong không gian
Tô Hải Vân – Nhạc công ống nước
Trần Huy Quang – Đạo của tình yêu
Phạm Ngọc Chiểu – Trốn chạy khỏi mình
Nguyễn Quốc Trung – Kẻ mang án tù giam
Y Ban – Cái Tý
Nguyễn Xuân Hải – Măng trúc
Mai Vui – Con chó Mực
Lê Đình Trường – Khỏa thân màu xám
Lê Minh Khuê – Mờ mờ nhân ảnh
Quý Thể – Sữa
Nguyễn Đức Huệ – Người tự trói mình
Phùng Văn Khai – Hồn quỳnh
Nguyễn Thị Diệp Mai – Cho đến tận cùng.
Mời bạn đón đọc.