“… Ông biết đấy, nhìn thấy em tươi cười vẫy tay, tôi phanh ngay. Em giống nàng kinh khủng. Như ma hiện. Tôi cũng chẳng háu gái đến mức liều cả mạng sống. Con vợ tôi đang chửa vượt mặt. Nhưng chỉ vì, em giống nàng thủa xưa của tôi một cách kỳ lạ. Em thì muốn về Văn Giang mà tôi thì đang đi đánh quả. Đang phóng lên Hà Nội lấy phim. Lấy phim mới về tỉnh. Cho thuê vụng, chiếu trộm ở huyện xã mấy vòng là lấy được chút tiền tươi. Em cũng má hồng, môi mọng. Cũng răng trắng tóc dài. Lại đượm chút chân quê, làm tôi sững sờ. Tôi mời em lên xe. Gió mùa, trời lạnh. Tôi nhắc em ôm eo cho chặt để tôi tăng tốc ngược gió. Ban đầu em còn e ngại. Tôi thả ga khiến gió trên đường số 5 bỗng dưng như bão. Bỗng nhiên em ôm eo tôi chặt chẽ. Lòng đầy hào hứng tiện đường, tôi mời em nhân thể cùng đi chơi. Em làm như miễn cưỡng nhận lời lên Hà Nội. Nhưng bằng vào cách em ôm eo, tôi biết là em thấy dễ chịu với thằng đàn ông tình cờ. Có thể, chỉ vì sợ cơn gió mùa đông bắc cuối năm nên em ôm eo tôi. Em ôm eo tôi vì sợ gió chứ chưa chắc vì em ham giai…”.
(Đây là trích đoạn trong Tình cuội của Thế Dũng)