Có bao giờ ta tình cờ đọc lại những dòng chữ đã phai nhòa theo năm tháng, những dòng chữ được ghi bằng chính nét bút của của ta?
Lúc ấy có lẽ ta sẽ đọc thật chậm, thật chăm chú để khám phá chính mình cùng với những liên tưởng, hồi ức, kỷ niệm buồn vui. Ta sẽ mỉm cười vì ta ngây ngô, sẽ khoái chí sao mình đúng thế! Ta sẽ nhớ về những ngày đã qua, nhớ những kỷ niệm, những khuôn mặt người thân bè bạn và tim ta ấm lại, tim ta reo vui, lòng ta gợi nỗi suy tư nhớ về những trang viết đã là dấu ấn, là hành trang đi cùng ta bao năm tháng.
Những trang nhật ký ấy rất quen thuộc trong mỗi con người chúng ta và lần này được tập hợp lại trong Tình Blog, nhật ký trên Mạng, hơi thở cuộc sống và tâm hồn của các bloger trên Ngoisaoblog, mạng xã hội Việt Nam.
Là những cây bút không chuyên trên mọi miền đất nước ở mọi lứa tuổi, ngành nghề, thông qua những lời thơ, những mẫu chuyện về cuộc sống và tình yêu, dù có đôi lúc vụng về nhưng họ đã mang lại một điều mà các nhà văn nhà thơ luôn trân trọng: hơi thở cuộc sống, sự phong phú đa dạng lung linh sắc màu!
Ta có thể bắt gặp ở đây một tình yêu tha thiết của đôi vợ chồng nay đã cách biệt âm dương (Vợ ơi, anh yêu em), một hoàn cảnh éo le trong một tình yêu không thể đến nhưng vẫn bày tỏ và giữ gìn cho nhau (Tình blog), một tình cảm ấm áp yêu thương dành cho quê hương từ một quả sấu (Sấu Hà Nội), cho cha mẹ người thân, cho cuộc sống muôn vàn yêu thương (Tháng năm và nỗi nhớ).
Một đặc điểm nổi bật của đời sống văn chương trên mạng là luôn thổi vào đó những băn khoăn suy nghĩ cuộc sống đến nhói lòng về những vấn đề xã hội (Xót xa cho những món quà quê, Bống…). Những suy tư trăn trở giản dị rất đời thường ấy đã vẽ nên bức tranh thời đại mà ta đang sống với nét mộc mạc chân thành thắm đượm yêu thương.
Mời bạn đón đọc.