Thơ – Góc Sân Và Khoảng Trời:
Trần Đăng Khoa sinh năm 1958 ở xã Quốc Tuấn, huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương và có khiếu làm thơ rất sớm.
“Chùm thơ đầu tiên của Khoa làm, em đặt tên là: Từ góc sân nhà em. Tôi đã đến thăm cái sân ấy. Nó nhỏ lắm. Nhưng nó đã là cái thế giới đầu tiên của bé Khoa, từ lúc bé chập chứng tập đi, cho tới lúc bé tám tuổi, làm những câu thơ đầu tiên. Cái vũ trụ tí hon ấy quan trọng như lòng đỏ của quả trứng gà. Tôi đã nhìn thấy, quanh sân, những nhân vật đã đi vào trong những bài thơ thứ nhất của bé Khoa; những nhân vật rất thông thường, nhưng đượm sắc thần tiên của hồn con trẻ, và đượm tình mến yêu của trái tim thơ ấu; đây: ngọn mồng tơi – nhảy múa, xa hơn một chút, đây muôn nghìn cây mía – múa gươm, xa hơn chút nữa, đây mấy cây bưởi vạn đời, mà lần đầu tiên mới có những con mắt thấy ra là hàng bưởi đu đủ – bế lũ con – đầu trọc lóc”, đúng thế thật! Xa hơn chút nữa, kia là cây dừa – sải tay bơi, xa xa hơn, kia là bụi tre tần ngần – gỡ tóc. Tại đây, sấm ghế xuống sân – khanh khách – cười”, tại đây mưa chéo mặt sân – sủi bọt”; cũng trên mảnh sân này cóc nhảy chồm chồm ; sau khi trời đã mưa xuống rồi. Sân này là sân khấu của bài Mưa, bài thơ vào loại hay nhất của Khoa, trong đó Ông trời mặc áo giáp đen – ra trận một hình tượng thật là sáng tạo, tôi hỏi Khoa: tại sao cháu viết câu thơ này? – cháu nghĩ đến Thánh Gióng…”. (Xuân Diệu).
Mục Lục:
Con bướm vàng
Cái sân
Trông trăng
Ảnh Bác
Gà con liến nhiếp
Góc sân và khoảng trời
Trăng sáng nhà em
Đánh thức trầu
Vườn em
Cây đa
Dặn em
Bên sông Kinh thầy
Chiếc ngõ nhỏ
Thầy giáo đi bộ đội
Hỏi đường
Nghe thầy đọc thơ
Cây bàng
Chọc ếch
Khi mẹ vắng nhà
Buổi sáng nhà em
Trăng tròn
Nửa đêm tỉnh giấc
Sao không thấy Vàng ơi?
Chớm thu
Mưa.
v.v…
Mời bạn đón đọc.