“…Ngoại kể sự tích của loài bướm ma là do những cô gái trẻ đẹp chết oan khuất hóa thành. Họ không muốn đầu thai mà muốn sống cuộc sống gia đình trần gian. Họ luôn tìm cách tán tỉnh dụ dỗ đàn ông. Đôi khi hoặc vì say, hoặc vì lơ đễnh mà họ trở về cốt bướm ma của mình. Tôi tin những lời ngoại kể, chị cũng vậy.
Ba đi làm về trễ dần..
Ba đi…
Chị nói ba đã bị một con bướm ma dụ dỗ. Chị nói chắc vì ma ám nên ba mới như vậy…
Tôi hay lần ra gốc khế tìm những con bướm ma…Một hôm, phát hiện ra một con bướm ma trên cao, tôi lượm sỏi bên giếng ném. Mãi mà không tới, tôi tức giận nhoài người lấy hết sức ném mạnh. Mất đà, tôi té dúi xuống. Chị vừa về đến cống, hốt hoảng chạy lại đỡ tôi dậy. Tôi gào lên:
– Chị bắt nó cho em, bắt cho em đập chết nó đi, cái con bướm kia kìa!
Nhìn cánh bướm rách toạc, chị ôm tôi bật khóc rồi đưa tôi vào nhà. Hai chị em cùng khóc. Chị nói chị không leo được, mà ngoại cũng không cho bắt. Tôi giận đẩy mạnh vào người chị. Cái đẩy bất ngờ làm chị té lộn xuống giường, trán rách toạc một đường. Thấy máu, tôi hoảng, nín bặt. Chị tự tay đắp lá, không la tôi một lời.
Vết thương chị lâu lành vì máu chị độc. Vết sẹo non đang nhuộm màu thì mẹ đi. Người ta nói mẹ đi cùng với bác Thành. Bác gái đến nhà tôi hỏi han khóc lóc hồi lâu, rồi bác đùng đùng la hét, đập phá: “Quân dụ dỗ chồng người!”. Chiếc ghế ném thẳng vào góc tôi đang ngồi co rúm. Khi tôi tỉnh dậy thì chỉ thấy chị và ngoại đang ngồi mếu máo bên cạnh.” (Cánh bướm ma)
Cùng các truyện:
-
Bụi đời
-
Ngày đã qua
-
Những mảnh vỡ
-
Thiên đường xanh
-
Trưa Sài Gòn
-
…
Mời bạn đón đọc.