Sài Gòn bé tẹo, ai bỏ túi mang theo?…
Trong cái ôm chầm khi nãy, mình chợt nhận ra rằng: có thể bạn thấy mình là bình thường nên đã không nhận ra sự hiện diện của bạn trong cuộc đời này hay trong cuộc vui của ai đó – vừa đủ là niềm vui. Có thể không quá lớn là niềm vui của bạn nhưng là niềm vui, là chờ mong của những ai quý bạn – đừng đánh mất. Rồi đến lượt bạn, cũng sẽ có những lúc như vậy thôi…
Đừng bao giờ nói bận với người cần bạn
Đừng bao giờ quên những người luôn nhớ bạn
Để được gì thì chưa rõ.
Ít ra là hiếm khi nào cô đơn.
Phố nằm im
Lim dim
Những yêu thương mãi tìm? ”
Mời bạn đón đọc.