Sa mạc & những vệt nhớ là tập tản văn đầu tiên của Kim Hòa, mỗi một tản văn đều trĩu nặng niềm nhớ, niềm thương, niềm lưu luyến gắn bó vào máu thịt, tâm khảm của tác giả về quê hương xứ sở Phan Rang, nơi vừa có biển, vừa có những đồi cát đầy thi vị nên thơ nhưng cũng khắc nghiệt với cuộc sống con người. Trong Sa mạc & những vệt nhớ, tác giả vừa trải lòng ra rộng mênh mang để tìm đón những cuộc giao duyên với cá tâm hồn đồng điệu, vừa có gì đó thu lại sóng sánh níu giữ cho riêng mình những ký ức thẳm sâu…
“Vạt bờ phải mới xanh rì bóng những giàn nho, táo, những bụi cây, giờ đã như trôi đâu mất hút. Tìm kiếm đến cỡ nào cũng chỉ thấy phía đó, nơi từng có một bờ sông, là khoảng xanh mênh mang được căng ra, trải dài đến ngút mắt. Là cửa biển đã ôm lấy sông trong vòng tay bao la êm ái đến khôn cùng. Không vật vã, không nuối tiếc, sông buông mình vào lòng biển. Đã mấy ai trước cái tôi cá nhân cao ngùn ngụt hay trước lợi ích bản thân mà an nhiên buông bỏ được như sông?” – Trích Theo sông về biển.
Mời bạn đón đọc.