“Gieo vào tuyệt thể té ra
Tuyệt là đoạn tuyệt tình ta tình người
Tan hoang luỹ lấp hoà vùi
Kết thành tuyệt thể đười ươi ra đời
Gieo vào giữa chốn nào nơi
Giữa rừng rú rậm nguyệt phơi bến bờ
Cõi miền chung thuỷ bơ vơ
Hàn phong hắc ám phất phơ ghẹo người
Gió đi từng trận mở phơi
Mây về lũ lượt cuối trời giăng giăng
Gieo vè non nước tuyết băng
Tập thành tinh thể gia tăng mận đào
Lân la một mận hai đào
Trước vờn ngoại diện sau vào thâm cung
Thiển thâm chuyển biến vô cùng
Thành thân tuyệt thể nghìn trùng tái lai
Cùng em mai trúc miệt mài
Thần hoang vu giậy tiên nài nỉ gieo”.
(Đười ươi ra đời gieo mộng).
Mục lục:
Lời thưa
Phiêu bồng
Lúc còn nhỏ
Đười uơi ra đời gieo mộng
Giao cho nhau
Bồng lai thông lạc
Mưa hôm nay
Một câu thơ tới
Công thành
Nơi nào là
Thuyền quyên
Sông
Một mình
Trái khổ qua
Thiếu phụ buồn
Ở đời
Làng xóm ngày xưa
Ngủ trưa vỉa hè
Thần tiên gặp kỹ nữ
Được không
Tếu chơi trở thành đểu thật
Đêm ngày
Nguyễn Du Kim Trọng
Chốn lý tuởng
Hài nhi ca
Chiêm bao
Ông gào thét
Không đề
Mùa xuân tao ngộ.
…
Mời bạn đón đọc.