Nơi anh gọi TỔ-ẤM-CHUỒNG-HEO. Một ngôi nhà nhỏ xinh dựa vào bức vách chuồng heo cũ, đơn sơ nhưng ấm áp gọn gàng. Chú heo nhỏ được cưng như một đứa con trong nhà, buộc ngay dưới chân giường, chơi đùa ngủ ngáy vô cùng ngộ nghĩnh. Bố mẹ lam lũ vất vả, nghèo túng mà an nhiên, tự trọng. Ba anh em Hưn – Hin – He (He chính là chú heo nhỏ) đáng yêu quá đỗi. Từ chuyện kiến cắn, đến bắn mây làm bể kính tàu, hay trốn vào gầm giường khi thấy bà nội… đều khiến bạn đọc phải bật cười thích thú. Có cuộc sống bình yêu đó, là bởi tổ ấm được xây dựng trên nền của tình thương yêu. Thương yêu đến vô bờ…
Nguyễn Ngọc Hoài Nam viết không phải để làm văn. Anh viết và vẽ vì yêu thương và kỉ niệm. Mỗi chi tiết trong truyện, mỗi đồ vật xưa cũ trong minh họa của anh đều mang sức sống hoài niệm diệu kì, gợi lên sự thân thương gần gũi, gửi gắm một tình yêu trọn vẹn…
Mời bạn đón đọc.