Trong khi mặt báo phản ánh những biến thiên to lớn của đời sống, thì mục tản văn thường thủ thỉ về những xao xác thường ngày và những động thái tế vi của tâm tình con người…
Một nhà phê bình trẻ có lần viết rằng bây giờ là "thời của tản văn, tạp bút". Liệu đã đủ dữ kiện để nói thêm rằng Sài Gòn cũng là đất của tản văn, tạp bút hay chăng? Sài Gòn với những sôi động ở bề mặt và lay chuyển ở bề sâu, có thể là nguồn chất liệu phong phú của tản văn hay chăng? Ít ra thì cùng với những tác phẩm đã ra mắt thời gian gần đây, cuốn sách này nói với ta rằng Sài Gòn đang tiếp thị tản văn. – Huỳnh Như Phương.