Những Vì Sao:
Tình yêu của chàng trai khiếm thính và cô gái khiếm thị với những éo le bi hài; đứa trẻ mồ côi không biết đi đâu về đâu khi chiều về; cô gái trẻ hy sinh tình yêu để dành trọn vẹn những tháng năm tuổi trẻ cho những em bé mồ côi….. Giản dị, gần gũi, tập truyện như một lời chia sẻ chân tình với những số phận không may mắn.
“”Cốp”, cúi đầu nhìn vào túi để lấy món quà cuối cùng nằm ở tận đáy, đầu tôi cụng vào một bộ râu, và tất nhiên cái tiếng “cốp” là do trán tôi va vào cái phía sau bộ râu, tức là cái cằm. Cú giọng làm trán tôi đau điếng, từ đó suy ra cái cằm của kẻ đối diện chắc là ê ẩm. “Xin lỗi nghen”, tôi vừa nói vừa vén bộ rau xồm xoàm để kẻ đối diện nhìn thấy nụ cười cầu hoà của mình. Và cũng là để cho mặt mũi được đón chút gió mát. Hai tiếng đồng hồ trong bộ quần áo và mũ mão râu ria ông già Noel, tôi nóng nực kinh khủng. Chợt nhớ ra, tôi vội buông mớ râu về vị trí cũ. Nhưng bọn nhóc đã nhìn thấy, chúng nhảy tưng lên trước phát hiện tôi là một “bà” chứ không phải ông già Noel. Thậm chí chúng còn biết rõ bà già Noel trước mặt là ai nữa vì suốt từ sáng đến giờ các bạn trong đoàn và tôi sinh hoạt chơi đùa và cùng ăn trưa với chúng.
Nếu không bị câm điếc, hẳn phát hiện một ông già Noel lại là “cái bà” đã trở thành một trận cười náo nhiệt và cả trêu chọc. Nhưng trong những tiếng chân nhảy tưng lên chỉ là những tràng ú ớ liên tục, một bé gái có vẻ linh lợi nhất phát âm một cách đĩnh đạc “áu iết ồi, ô ông ải ông à Ô en”.
Âm thanh đã kéo những đứa bé khiếm thị đang nhận quà của ông già Noel đằng kia đi đến gần. Bằng một cách nào đó, bọn trẻ câm điếc đã “nói” cho bọn trẻ khiếm thị hiểu chúng đã phát hiện ra một ông bà trong những ông già Noel. Bọn trẻ khiếm thị nhao nhao với tay lên mặt tôi:
– Bà già Noel có râu không?
– Bà ơi ba bao nhiêu tuổi rồi?
Tôi lấy giọng ồm ồm:
– Bà nhiều tuổi đến nỗi không đếm được.
Bọn khiếm thị cười vang và “dịch” lại câu trả lời của tôi cho bọn câm điếc hiểu bằng cách vẽ gì đó trong lòng bàn tay. Những khuôn mặt cười ú ớ phản đối.
Tình thế này thì cách hay nhất là …. Vả lại túi đựng quà trên vai tôi cũng đã phát hết rồi. Tôi gỡ hẳn bộ râu ra, nhoẻn một nụ cười hết cỡ, bọn nhóc vỗ tay rần lên trước chứng cớ của sự phát hiện cực kỳ chính xác.
Tôi gắn hai quai của bộ râu vào hai vành tai của đứa nhóc đứng gần nhất, bộ râu che mất hai phần ba khuôn mặt và thòng xuống tận ngực, nó bẽn lẽn rùn chân lại và mắt nhìn bạn bè chung quanh một cách hãnh diện. Tôi gỡ mũ ra trùm lên đầu một đứa khác, và tôi quàng cái túi lúc này đã lép kẹp qua vai một đứa khác nữa. Cái túi lép kẹp nhìn chẳng quyền uy chút nào nhưng đã lỡ quàng qua vai của đứa nhóc mất rồi. Mười ngón tay của nó nắm cái quai túi một cách sung sướng……..”
Mục lục:
Nguồn cội lênh đênh
Thầy ơi! Thầy
Hoa dại
Triết gia
Hoàng đế một đêm
Tinh thần thượng võ
Đồng cảm
Chuyện tình yêu
Ngày ngắn
Yêu bằng tai
Cá vàng ơi
Những vì sao
SOS
Mời bạn đón đọc.