Những Nẻo Đường Hoa
Tôi mơ màng cảm thấy có người lạ nhẹ vai mình, tiếng của ai giống như tiếng của nhỏ Thục: “Hòa ơi!, dậy đi sáng rồi!.” Tôi cố hết sức mà không nâng nổi đôi mí mắt cay cứng, vẫn là tiếng Thục:”Có đi học không hở Hòa?”. Hình như tôi có lắc đầu trả lời, không biết Thục thấy được hay là bực mình đã bỏ đi. Tôi lăn một vòng và cố kéo thêm một chút giấc ngủ bù vào thời gian thức đêm qua.
Mời bạn đón đọc.