"Nếu tôi có hy sinh (hoặc " nhỡ xảy ra chuyện gì "), xin làm ơn chuyển giúp cuốn sổ này cho cha tôi ngoài Hà Nội, theo địa chỉ : Ông Hoàng Nguyên Kỳ, nhà H4, phòng 47 khu tập thể Nguyễn Công Trứ…"
Con cứ nghĩ,một ngày không xa kho cả nước khải hoàn, ba mẹ và các em sẽ đọc những dòng nhật ký này – những ngày sông chết , mồ hôi và máu đã thôi thúc con có những cảm xúc phơi bày trên trang giấy. ba mẹ ơi, giờ đây, con cứ muốn được về nhà ; con sẽ lê đôi chân của mình (vì mệt mõi lắm rồi ) leo lên cầu thang, gõ cửa phòng 47, son sẽ khuỵ xuống cửa nhà và con sẽ oà lên khóc !…"
(Hoàng Thượng Lân – 29 – 05 – 1969 )